THIẾT CỐC MÔN - Trang 348

Tên tiểu nhị vâng dạ lên hồi, đoạn đi nhanh xuống lầu ra sau kho rượu,
chẳng mấy chốc đã thấy hắn vừa thở hổn hển hai tay vừa bưng bình rượu
nặng mười cân khúm núm đặt lên bàn.
Tiêu tiểu nhị đứng hầu nãy giờ định ra tay đập bể mớ đất niêm phong nơi
miệng hủ, bỗng nghe Văn Đồng trầm giọng nói :
- Khoan đã!
Hai tên tiểu nhị ngạc nhiên đưa mắt nhìn lên thấy nơi đầu bàn là một chàng
thiếu niên đang đưa mắt lạnh lùng nhìn chầm chập vào mặt hai người khiến
họ cảm thấy rùng mình sợ sệt.
Tên tiểu nhị đứng hầu khúm núm lên tiếng :
- Đại gia có gì sai khiến?
Văn Đồng không đếm xỉa đến câu trả lời ấy, đôi mắt nình chầm chập vào
tên tiểu nhị vừa bưng rượu lên hỏi:
- Bình rượu này có phải đã niêm phong lâu năm rồi không?
Tên tiểu nhị nghe hỏi vội vã cười đáp :
- Đại gia cũng hiểu, bản hiệu Văn Hương các của chúng tôi vốn đã mấy
chục năm nay, đâu dám lừa dối khách quan làm gì.
Đôi mắt Văn Đồng trợn ngược, chàng gằn từng tiếng hỏi :
- Rượu đã niêm phong lâu năm tại sao lại có mùi thơm bay ra?
Tên tiểu nhị nghe nói cúi đầu xuống ngửi, quả thật có một mùi thơm từ
trong hũ phát ra, khiến hắn không khỏi đứng đờ người nín lặng, tên tiểu nhị
đứng hầu nãy giờ thấy thế giả vờ quay sang hạch hỏi :
- Lão nhị, lúc ngươi lấy rượu ra, có bất cẩn làm vỡ nắp không?
Tên tiểu nhị vừa lắc đầu vừa kêu trời, hắn ta cãi lại :
- Không khi nào có việc ấy, Lưu Nhị này lâu nay làm việc cẩn thận, làm gì
có thể đến nỗi phải vỡ nắp hũ được.
Lúc ấy bọn Khương Trạc ba người đã hiểu ý câu hỏi của Văn Đồng như
vẫn ngồi ngoài xem xét, nhìn thấy dáng điệu lẫu sắc mặt của hai tên tiểu
nhị này cũng không chỉ là hạng bất lương vậy thì có lẽ còn điều gì uẩn khúc
bên trong.
Bỗng thấy Dịch Thành cười nói :
- Hai người chớ sợ sệt, hũ rượu đã lấy ra rồi ta không vì việc nhỏ mọn này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.