THIẾT CỐC MÔN - Trang 385

Văn Đồng nghe nói tức giận quát :
- Trong khi ta chưa chết thì ngươi cũng đừng hòng thoát khỏi nơi đây.
Lời chàng vừa dứt, bỗng thấy khói tung cuồn cuộn. Khương Trạch ba
người đang định mạo hiểm xông vào trợ chiến, bỗng thấy gió càng mạnh
Văn Đồng trong đám khói nương theo chiều gió vụt bay ra.
Mọi người vừa trông thấy không khỏi hoảng sợ, mặt Văn Đồng có phần
mệt mỏi chàng đứng yên một chỗ, đôi mắt nhắm nghiền tợ lão tăng đang
nhập định.
Thanh Sương thấy thế giật mình, vội vàng chạy đến bên nước mắt tuôn trà
hớt hải gọi :
- Đồng ca, anh bị thiếu nữ ấy đã thương rồi chăng?
Văn Đồng từ từ mở mắt, thấy vẻ mặt Thanh Sương lo lắng cho mình mắt
còn ướt lệ lòng chàng không khỏi vui mừng, liền mỉm cười an ủi :
- Sương muội, anh tuy nhất thời bất cẩn bị chưởng âm hàn xâm nhập vào
người nhưng không sao, lát nữa hành công điều dưỡng thì khỏi ngay, giờ
cần nhất là đừng để cho nàng ta tẩu thoát...
- Đồng ca, tuy nói vậy thật những cũng phải lo trước thì hơn giờ hàn độc
chưa ăn nhập vào anh mau vận công điều dưỡng, còn việc gì cũng để khi
khỏi rồi sẽ hay.
Khương Trạch đứng bên cũng xen lời nói :
- Việc này không thể để lâu được, Chưởng môn nên nghe lời Cát cô nương
thì hơn.
Văn Đồng đưa mắt nhìn về Thanh Sương ra vẻ biết ơn, mỉm cười nói :
- Hàn độc này công phạt cũng không mau lắm, trong vòng vài tiếng đồng
hồ không sao đâu, vừa rồi anh dùng lối “Nhiếp Ảnh Truyền Thanh” dò biết
được thiếu nữ ấy đã chạy về hướng Tây Bắc, vậy chúng ta nên đuổi theo
ngay.
Lời dứt không đợi phản ứng của mọi người chàng liền tung mình ra đi,
nhanh như đường tên xẹt.
Khương Trạch ba người cũng không biết nói sao, liền tung người chạy theo
bén gót. Trên đường vắng nơi miền sơn dã, bốn bóng người vun vút phi
nhanh hướng về phía Tây Bắc tiến tới. Hai tiếng đồng hồ trôi qua, họ đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.