THIẾU NIÊN TỨ ĐẠI DANH BỘ - Trang 170

được vài năm, nhưng quan điểm, suy nghĩ giống nhau, đều không xu dính
túi, cho nên cùng cư ngụ ở đây, thành hảo bằng hữu.”

Nhị Chuyển Tử hỏi bốn người còn lại: “Có nên nói cho hắn biết

chuyện của Dung tẩu và Kê thúc không?”

Nùng Chỉ Ất không ý kiến.

Đãn Ba Vượng và A Lý đều nói: “Cũng nên nói thôi.”

Gia Luật Ngân Xung: “Nói đi.”

“Ta thấy hắn không phải người xấu. Ta còn muốn công bố cho thiên hạ

biết hết những chuyện ‘tốt đẹp’ của Đại tướng quân kìa!” Nhị Chuyển Tử
nói với Lãnh Huyết: “Nói cho ngươi biết, nữ tử trẻ tuổi đó tên Dung tẩu,
hán tử là Kê thúc. Hắn buôn gà, cũng lớn tuổi rồi, hắn coi Dung tẩu như
con gái. Ngày trước khi Kê thúc đổ bệnh, Dung tẩu từng chăm sóc cho hắn.
Dung tẩu sống ngay sát vách nhà Kê thúc. Dung tẩu còn trẻ, có tư sắc, tính
nết cũng tốt, song thân đã qua đời, không nơi nương tựa. Có lần cô nương
đó đến trấn Lão Cừ bán cỏ lai, ai ngờ lại gặp phải đại hoạ thế này, thật là
muốn chửi đổng!”

Nhị Chuyển Tử bỗng chửi um lên, tức đến nỗi không nói tiếp được

nữa. Lãnh Huyết chưa hiểu giữa Dung tẩu và Kê thúc này có chuyện gì
không đứng đắn.

Nùng Chỉ Ất thay Nhị Chuyển Tử nói tiếp: “Là thế này, Dung tẩu lên

trấn Lão Cừ, không may đụng phải Kinh Bố Đại tướng quân, bị hắn nhìn
trúng, muốn cô nương đó thành thị thiếp thứ ba mươi bảy của hắn. Dung
tẩu nói thế nào cũng không chịu. Đại tướng quân tìm đến hai người, một là
Phù Lão Cận, công sai trong huyện, và Hoắc Thiểm bà, kẻ chuyên dắt mối
tìm gái cho hắn, sai chúng đi dỗ dành Dung tẩu, nhưng Dung tẩu không
màng phú quý, thề chết không chịu. Cô ấy nói: ‘Ta quyết không gả cho ai
hết!’ Phù Lão Cận nói hết nước hết cái, sớm đã nổi cáu, còn Hoắc Thiểm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.