gã đàn ông này khi bị thúc đẩy bởi những sự kiện, bị kích thích bởi ý nghĩ
sẽ không gặp lại người yêu nữa. Và thế là một xó mới trong bản thể vô thức
của hắn vừa biểu hiện, hắn bắt đầu mơ tới chuyện giết người trong khi phát
cuồng vì ngoại tình.
Giờ đây bình tĩnh hơn, một mình giữa đêm tối yên tĩnh, hắn nghiền ngẫm
việc sát nhân. Ý tưởng về cái chết, loé lên một cách tuyệt vọng giữa hai nụ
hôn lại trở về nhức nhối khôn nguôi. Laurent trăn trở vì mất ngủ, kích động
bởi mùi hương Thérèse để lại sau lưng nàng, hắn dựng lên những trở ngại,
cân nhắc những vận rủi, vạch ra những mối lợi nếu hắn là kẻ sát nhân.
Mọi lợi ích của hắn thúc đẩy hắn phạm tội. hắn nhủ thâm, cha mình, người
nông dân ở Jeufosse không chịu chết đi, hắn có thể phải còn mười năm làm
nhân viên, ăn quán ngủ đình, sống thiếu đàn bà trong một cái nhà kho. Ý
tưởng đó khiến hắn phẫn nộ. ngược lại, nếu Camille chết đi, hắn sẽ cưới
Thérèse, thừa kế bà Raquin, hắn bỏ sở làm và ngao du dưới ánh mặt trời.
Thế là hắn hài lòng mơ tưởng cuộc sống lười nhác đó, hắn thấy mình nhàn
rỗi, ăn và ngủ trong khi kiên nhẫn chờ đợi cái chết của người cha. Và khi
thực tế dựng lên giữa cơn mơ, hắn đụng đầu Camille, hắn siết chặt nắm
đấm như để đập chết gã.
Laurent ham muốn Thérèse, hắn muốn nàng là của riêng hắn, mãi mãi
trong tầm tay của hắn. Nếu hắn không khiến người chồng biến đi, người vợ
sẽ vuột khỏi tay hắn. Nàng đã bảo, nàng không thể trở lại. hắn tất nhiên có
thể cuỗm nàng đi, mang đến nơi nào đó, nhưng lúc đó cả hai sẽ chết đói.
Giết người chồng thì đỡ mạo hiểm hơn. Hắn không gây bất kỳ tai tiếng nào,
hắn chỉ đẩy một người đàn ông đi để thế chỗ của gã. Trong sự suy luận
hung tợn nông dân, hắn tìm được biện pháp tuyệt vời và tự nhiên đó. Sự
thận trọng bẩm sinh cũng khuyên hắn sử dụng thủ đoạn nhanh chóng này.
Hắn đắm mình trên giường, người toát mồ hôi, nằm sấp, dán bộ mặt xâm
xấp vào chiếc gối mà búi tóc của Thérèse đã lê lết trên đó. hắn mím môi