THƠ NGỤ NGÔN LA FONTAINE - Trang 80

Thôi thì chẳng thiếu chi lời bẻ-bai.

Ngẫm gái hợm ra ai cũng vậy.

Ai cũng rằng: - Đồ bây ra gì?

Đám hay hết thảy đuổi đi,

Rồi ra đến bọn xằng-xì đưa tin.

Môi cô ả tớn lên càng dữ,

Biết bọn này mở cửa làm chi?

Quân này thường dễ có khi,

Tưởng ta ế muộn, lỡ thì chi đây!

Nhỡ trời phó gái này can-đảm.

Dẫu riêng chăn cũng cám tấm lòng;

Khăng khăng một mực nằm không,

Cái già sồng-sộc thoắt trông thấy gần.

Thì chẳng mãnh bước chân vào cửa;

Một vài năm thêm nữa mới phiền.

Một ngày thấy một hết duyên,

Tóc-xanh môi thắm tự-nhiên phai dần.

Đem gương ngắm lần-thần thấy kém,

Lấy phấn son tô-điểm mãi vào.

Thì ra duyên hết từ bao,

Tháng ngày đã cướp lúc nào không hay.

Nhà kia đổ còn tay thợ chữa,

Má này nheo biết sửa làm sao?

Bấy giờ cái hợm bớt cao,

Hỏi gương, gương mắng: Làm sao chưa chồng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.