THỢ XĂM Ở AUSCHWITZ - Trang 164

hàng thợ đang đi vào trại và nồng nhiệt chào Lale.

“Chúng tôi có thể hỏi lâu nay cậu đi đâu không?” Victor hỏi.
“Tốt nhất là đừng,” Lale đáp.
“Cậu lại tiếp tục làm ăn chứ?”
“Không như trước kia nữa. Tôi giảm bớt đôi chút, được chứ? Chỉ thêm

một ít thức ăn nếu bác có thể, còn không cần tất giấy nữa.”

“Được chứ. Mừng cậu trở lại,” Victor hào hứng đáp.
Lale đưa tay ra, Victor nắm lấy, và thế là viên kim cương được trao tay.
“Tiền đặt cọc đấy ạ. Mai gặp lại bác nhé?”
“Mai gặp nhé.”
Yuri đứng nhìn. “Rất vui được gặp lại anh,” cậu ta thì thầm.
“Tôi cũng thế, Yuri. Cậu lớn hơn nhiều nhỉ?”
“Ờ, tôi cũng thấy thế.”
“Này,” Lale bảo, “cậu không mang theo miếng sô-cô-la nào à? Tôi thật sự

cần gặp cô gái của mình một lát.”

Yuri lấy trong túi ra một thanh đưa cho Lale kèm theo cái nháy mắt.
Lale đi thẳng đến trại nữ, tới Khu 29. Mụ kapo vẫn nguyên chỗ cũ, tắm

mình trong nắng. Mụ nhìn Lale đang đi tới.

“Thợ Xăm, rất vui được gặp lại cậu,” mụ bảo.
“Bà sút cân phải không? Trông bà ổn quá,” Lale bảo, hơi mỉa mai.
“Lâu rồi không thấy cậu.”
“Giờ tôi trở lại rồi đây.” Anh đưa cho mụ kẹo sô-cô-la.
“Tôi sẽ đi kiếm cô ấy cho cậu.”
Anh nhìn theo khi mụ đi về phía tòa nhà hành chính và nói chuyện với

một sĩ quan SS nữ đứng bên ngoài. Rồi anh vào ngồi trong khu nhà, đợi Gita
bước qua cửa. Anh đợi chưa bao lâu thì cô xuất hiện. Cô đóng cửa lại và đi
về phía anh. Anh đứng tựa vào cột giường. Anh sợ mình sẽ khó mà nói ra
những điều cần nói. Anh cố gắng đeo lên mặt chiếc mặt nạ bình tĩnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.