THỢ XĂM Ở AUSCHWITZ - Trang 206

Lale đi xuống ga-ra và gật đầu chào người phục vụ đang bận rửa xe.

“Chúc một ngày tốt lành, Lale. Chìa khóa trên xe jeep rồi đấy. Tôi nghe bảo
hôm nay anh đi một mình.”

“Vâng, Fredrich bị chuyển đi rồi, mong là không phải ra tiền tuyến.”
Người phục vụ cười lớn. “Do hắn quá đen thôi.”
“À, hôm nay tôi được phép về muộn hơn thường ngày.”
“Muốn làm việc riêng à?”
“Đại loại thế. Hẹn gặp sau nhé.”
“Ừ, chúc một ngày tốt lành.”
Lale nhảy lên xe jeep với vẻ tự nhiên và lái xe khỏi biệt thự, không hề

nhìn lại. Vào làng, anh đỗ xe ở cuối con đường chính, để chìa khóa cắm
nguyên trong ổ và bỏ đi. Thấy một chiếc xe đạp dựa bên ngoài một cửa
hàng, anh bình thản đến dắt đi. Rồi anh nhảy lên yên, đạp ra khỏi thị trấn.

Vài cây số sau, anh bị một đội tuần tra người Nga chặn lại.
Viên sĩ quan trẻ hô anh đứng lại. “Mày đi đâu đấy?”
“Tôi là tù nhân của quân Đức trong ba năm. Tôi là người Slovakia và tôi

đang đi về nhà.”

Tên người Nga túm lấy tay lái và buộc Lale phải xuống xe. Anh quay

người đi và bị đá mạnh một cú vào mông.

“Đi bộ tốt cho mày hơn. Giờ thì biến đi.”
Lale bỏ đi. Chẳng đáng để tranh cãi.
Tối đến, anh vẫn chưa dừng chân. Anh thấy ánh đèn của một thị trấn nhỏ

phía trước và đi nhanh hơn. Nơi đó lúc nhúc quân Nga và mặc dù họ không
để ý đến anh, anh vẫn cảm thấy cần phải đi tiếp. Ra đến vùng ngoại ô của thị
trấn, anh thấy một ga xe lửa và vội vàng đi vào đó, nghĩ rằng mình có thể
tìm thấy một băng ghế để đặt lưng xuống nghỉ vài giờ. Bước ra sân ga, anh
thấy một đoàn tàu nhưng không có dấu hiệu gì của sự sống. Đoàn tàu gợi lên
trong anh linh tính về điềm gở, nhưng anh nén nỗi sợ hãi rồi đi lui đi tới,
nhòm vào bên trong. Những toa tàu. Những toa tàu thiết kế dành cho người.
Ngọn đèn ở văn phòng ga gần đó thu hút sự chú ý của anh và anh đi về phía

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.