THỢ XĂM Ở AUSCHWITZ - Trang 226

tồn rất cao đến độ khi em gái của cha mất, cha không nhỏ một giọt nước
mắt. Khi tôi hỏi cha về chuyện đó, cha bảo sau khi thấy cái chết diễn ra tràn
lan như thế suốt nhiều năm, và sau khi mất cả cha mẹ và anh trai, cha nhận
ra mình không còn khả năng khóc nữa – đúng như thế cho tới khi mẹ tôi qua
đời. Đó là lần đầu tiên tôi thấy cha khóc.

Trên tất cả, tôi nhớ tình cảm ấm áp trong nhà, một nơi luôn ngập tràn tình

yêu, tiếng cười, sự thương mến, thức ăn và cả khiếu trào lộng bằng chuyện
đùa pha lẫn châm biếm rất sắc bén của cha tôi. Đó thật sự là một môi trường
trưởng thành đích thực và tuyệt vời, và tôi sẽ luôn biết ơn cha mẹ vì đã chỉ
cho tôi lối sống này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.