THỢ XĂM Ở AUSCHWITZ - Trang 76

“Tớ là Gita, Khu 29.”
Khi các cô gái vào khu trại nữ, Dana và Ivana vội vàng chạy đến chỗ

Gita. “Cậu có sao không? Chúng đưa cậu đi đâu thế? Tại sao chúng lại đưa
cậu đi?” Dana gặng hỏi, mặt toát lên nỗi sợ hãi và cả vẻ nhẹ nhõm.

“Tớ không sao. Họ đưa tớ đến làm việc trong tòa nhà hành chính.”
“Làm thế nào…?” Ivana hỏi.
“Anh Lale đấy. Tớ nghĩ bằng cách nào đó anh ấy đã sắp xếp cho tớ.”
“Nhưng cậu không sao rồi. Họ không làm cậu bị thương chứ?”
“Tớ ổn mà. Đây là Cilka. Tớ làm việc với cậu ấy.”
Dana và Ivana chào đón Cilka bằng một cái ôm. Gita mỉm cười, hạnh

phúc vì các bạn cô lập tức đón nhận một cô gái khác vào nhóm. Cả buổi
chiều, cô cứ lo lắng mãi không biết họ sẽ phản ứng thế nào khi giờ đây cô
được làm việc ở môi trường tương đối thoải mái, không phải chịu lạnh hay
phải gắng sức. Cô khó mà trách họ được nếu họ ghen tị với công việc mới
của cô và cảm thấy cô không còn thuộc nhóm họ nữa.

“Tớ phải về khu nhà của mình thôi,” Cilka bảo. “Hẹn mai gặp cậu nhé,

Gita.”

Cilka rời đi và Ivana nhìn theo. “Trời ơi, cô ấy xinh quá. Dù mặc trên

người cái đống giẻ rách đó, cô ấy vẫn đẹp quá.”

“Ừ, đẹp thật. Cả ngày cô ấy cứ nhìn tớ tủm tỉm cười để trấn an tớ. Cô ấy

không chỉ đẹp ở bề ngoài.”

Cilka quay lại mỉm cười với ba cô gái. Rồi, giơ một tay lên, cô cởi chiếc

khăn trên đầu vẫy chào họ, để lộ mái tóc đen dài đổ xuống lưng như thác
chảy. Cô bước đi uyển chuyển như con thiên nga, một cô gái không ý thức
được vẻ đẹp của chính mình và dường như không hề bị ảnh hưởng bởi nỗi
kinh hoàng bao quanh.

“Cậu phải hỏi cô ấy xem làm sao giữ được mái tóc.” Ivana bảo, lơ đãng

gãi lên cái đầu trọc của mình.

Gita kéo khăn khỏi đầu và sờ tay lên mái đầu lởm chởm tóc mọc, biết quá

rõ rằng nó sẽ nhanh chóng bị cạo lần nữa, sát da đầu. Nụ cười tắt ngúm. Rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.