THOÁT BÓNG - Trang 124

trí cô biết rằng mỗi giây phút quan trọng đến thế nào. Bản thân anh có
một cảm nhận thời gian mang tính trực giác, một thứ mà anh đã học để
điều chỉnh theo múi giờ anh đang ở, và anh thường có thể đoán chính
xác đến từng phút mà không cần nhìn đồng hồ. Khi đang thực hiện
nhiệm vụ, anh luôn đồng bộ đồng hồ với các thành viên nhóm, nhưng
anh làm vậy chủ yếu là vì họ hơn là vì anh. Anh luôn đánh giá cao tính
đúng giờ của Lizzy. Cô luôn giữ đúng giờ giấc, chính xác tới từng
giây.

Anh không phải mò mẫm xung quanh để biết được anh đang ở đâu

hay cô để đồ đạc ở đâu. Anh thông thuộc cách bố trí cả bên ngoài lẫn
bên trong căn nhà bởi anh đã xem các bức hình. Rất nhiều hình. Dù
cho anh chưa từng đến đi nữa thì đây cũng không phải là một lãnh địa
hoàn toàn xa lạ.

Cô đang say ngủ chỉ ở phía cuối hành lang. Anh có thể gần như cảm

thấy cô, sự hiện diện của cô như lôi kéo anh, và anh phải cố gắng bắt
bản thân tập trung vào nhiệm vụ trước mắt.

***

Lizette biết cô đang mơ, bởi cô nhận ra giấc mơ. Lại là ngôi nhà

toàn màu trắng đó, ngoại trừ một căn phòng ba chiều giữ mọi màu sắc,
như thể màu sắc ở các nơi còn lại trong ngôi nhà đều đã được hút đi
hết để cho vào căn phòng đó. Nhưng cô không ở trong căn phòng màu
sắc, mà ở trong căn phòng rộng nhất màu trắng, mọi thứ câm lặng, im
lìm.

Anh đang ở đây, anh chàng X của cô. Cô không thể thấy anh, không

thể nghe thấy anh, nhưng cô biết anh đang ở gần. Cô có thể ngửi thấy
anh một cách rõ ràng như thể anh đang ở trong cùng phòng với cô,
nhìn cô. Cô quay xung quanh, kiểm tra từng ngóc ngách, từng bức
tường trắng, từng cửa sổ, nhưng ngoài cô ra thì căn phòng trống
không.

Khoan đã, cô nghĩ. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Đây là mơ, hay là

thực? Cô đã từng ở đây. Nhưng ồ phải, đó cũng là một giấc mơ. Tim

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.