THOÁT BÓNG - Trang 213

Chương hai mươi

C

ái mánh khóe nho nhỏ đó đã hoàn toàn lừa được anh. Xavier bị

giằng xé giữa nổi điên và lăn ra cười. Một mặt cô thực sự chọc anh tức
điên vì đã phá chiếc Harley của anh, nhưng mặt khác, giả vờ thoát ra
ngoài qua lối cửa sổ phòng tắm thực sự là một nước cờ tài tình. Anh
thấy tự hào vì cô. Cáu tiết kinh khủng, nhưng tự hào.

Cô đang đi bộ, anh đoán anh có thể dễ dàng bắt kịp cô, nhưng sau

đó thì sao chứ? Cô sẽ chiến đấu như một con mèo hoang, trường hợp
mà trong đó anh có hai lựa chọn, hoặc hạ gục cô và vắt cô qua vai –
không phải một thứ hay ho để làm giữa chốn công cộng – hoặc là anh
có thể không hạ gục cô và quăng một Lizzy vật lộn la hét qua vai,
cũng không hay lắm. Cớm sẽ bao vây anh trong vòng năm phút. Được
rồi, mười phút, nếu xét tới khu vực trong thành phố mà họ đang ở. Dù
cách nào thì anh giờ cũng phải đi bộ và không có cách nào để mang cô
đi đâu cả.

Lựa chọn tốt nhất của anh là cứ để cô đi; cũng không phải là anh

không thể bắt kịp cô sau đó, miễn là cô không phát hiện ra rằng có
máy theo dõi cô gắn đâu đó, và vứt hết mọi thứ cô có đi, kể cả quần
áo. Lizzy mà anh biết sẽ không ngần ngại làm chính xác như vậy. Việc
cô vẫn còn một phần nào đó là Lizette quăng vào một yếu tố không
xác định, khiến việc dự đoán những thứ cô sẽ làm và không làm trở
nên khó khăn hơn.

Anh còn phải xử lý chiếc xe mô tô của anh nữa, phải sửa đám dây

bugi. Chiếc môtô vẫn là cách tốt nhất để anh di chuyển một cách vô
danh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.