THOÁT BÓNG - Trang 225

Chương hai mươi mốt

Á

nh mặt trời buổi sáng tạo nên những vệt hồng trên bầu trời khi

Lizzy đến được Front Royal. Cô tìm thấy một cửa hàng McDonald’s
và đậu chiếc xe em gái Sean vào đằng sau, nơi nhiều nhân viên đã đậu,
de chiếc xe compact vào trong một khoảng nhỏ để biển số không nhìn
thấy được từ bãi đậu xe. Sẽ có ai đó đi tìm nó, sớm hay muộn. Cô
dành vài phút để lau chùi mọi thứ cô đã chạm vào, rồi ra khỏi xe và
khoá xe lại. Cô thậm chí còn lau chùm chìa khoá bằng áo thun của cô,
sau đó, vẫn sử dụng đuôi áo để giữ chúng, để chùm chìa khoá nằm
ngang mu bàn tay và quăng chúng vào xe chứa rác, xốc cái túi qua vai
và bắt đầu bước đi.

Cô thấy mệt. Giấc ngủ trong năm giờ mà cô có được vào lúc ban

đầu của cái đêm dài này đương nhiên đã giúp ích cho cô, nhưng căng
thẳng và adrenaline đã rút hết năng lượng của cô. Cô không thể giữ
tốc độ này lâu hơn được nữa. Cô cần phải ăn, và bằng cách nào đó cô
cần phải ngủ một giấc, dù cho chỉ ngắn ngủi. Cơn mệt mỏi sẽ làm cho
cô trở nên vụng về, cả về thể chất lẫn tinh thần.

Cô nghĩ tới việc đi vào McDonald’s – cà phê ngon – nhưng cô đã để

lại cái xe ở đây, nên việc tìm một nơi khác để ăn có lẽ là hay hơn. Cô
ăn ở đâu có thể không quan trọng, nhưng tới lúc này không ai biết
được ai đã ăn cắp chiếc xe, và cô nhất định là không muốn mình liên
hệ với vụ này. Liệu McDonald’s có camera an ninh không nhỉ? Cô biết
chắc chắn là một số cửa hàng có. Cô không muốn đánh liều.

Cô bắt đầu bước đi, và một lần nữa nguyền rủa đôi giày rẻ tiền mà

cô đang mang. Mặt khác, ít nhất là cô có giày để đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.