THOÁT BÓNG - Trang 302

Chương hai mươi tám

N

ếu quay lại thủ đô một mình thì Lizzy hẳn đã sợ khủng khiếp,

nhưng vì có Xavier đi cùng nên mọi thứ đều khác biệt. khác với
người phụ nữ là cô vào tuần trước – khỉ, khác với cả cô của ngày hôm
trước. Giờ đây cô biết thêm nhiều điều về bản thân, những điều khiến
cô hoảng sợ, nhưng cô đã bắt đầu cảm thấy như có một khoảng cách
đang giãn dài giữa việc cô biết gì và việc cô là ai. Chỉ mới có sáu ngày
rưỡi, gần đúng tới từng phút, kể từ khi cô tỉnh dậy và thấy một người
lạ trong gương, và trong sáu ngày rưỡi đó, cô đã trở thành một người
mà thay vì tiếp tục chạy trốn thì giờ đây đang chạy thẳng về phía nguy
hiểm.

Nói đúng hơn thì là Xavier đang chạy thẳng về phía nguy hiểm –

nguy hiểm mà, nếu anh đúng, có lẽ là kết thúc cho việc trốn chạy, của
cả hai người.

Anh đã nói với cô là anh sẽ kiểm tra tin nhắn trong khi họ ngừng lại

đổ xăng, nhưng anh không nói gì khác thêm. Dù cho tin nhắn anh
nhận được là gì thì nó cũng đã khiến anh lo lắng. Không, không phải
lo lắng – từ đó chưa đúng. Bận tâm. Anh có một vẻ khắc nghiệt quen
thuộc trong mắt anh, và thậm chí nét miệng anh trông còn cương quyết
hơn nữa. Anh đang chuẩn bị ra trận, và đang tính toán các nước đi. Cô
biết anh muốn kết thúc chuyện này vì cả hai; cô hiểu rằng chạy trốn
không phải là một lựa chọn, trừ khi họ sẵn sàng chạy trốn suốt đời.

Nhờ hai cái nón bảo hiểm đang đội mà họ có được lớp ngụy trang

hoàn hảo nhất. Lizzy cảm thấy hoàn toàn tự do khi họ phóng trên con
đường xuyên bang và đi vào thủ đô. Dù với tất cả cảnh sát, camera, và
tất cả những người đang tìm kiếm cô, cô và Xavier có thể xem như vô
hình. Cô thích cái cảm giác đó. Cô ước gì nó có thể kéo dài mãi mãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.