hoàn toàn triệu chứng. Điều này minh chứng ý tưởng rằng đó là sự đồng
nhất với và kiến thức về rối loạn là những nhân tố chữa bệnh then chốt.
[Đây là một ví dụ trong nhiều bệnh nhân của bác sĩ Sarno]
Bệnh nhân là một phụ nữ trung niên; bà đã nằm liệt giường khoảng hai
năm khi tôi biết. Bà bị đau từ vùng dưới phía sau và chân đã nhiều năm, đã
qua phẫu thuật hai lần, và dần dần đều tồi tệ đến khi cuộc sống của bà bị
giới hạn hầu như hoàn toàn ở phòng ngủ trên gác.
Bà được nhận vào bệnh viện, ở đó chúng tôi không tìm thấy bằng chứng
về vấn đề cấu trúc, nhưng có biểu hiện nghiêm trọng của TMS. Và không
ngạc nhiên, đánh giá tâm lý để lộ ra bà đã chịu đựng hành hạ tâm lý và tình
dục như một đứa trẻ và bà đã nổi xung, không phóng đại, và không nhận
biết về điều đó. Bà là người dễ chịu, là người phụ nữ với đức tính người mẹ,
dạng người tự động kìm nén tức giận. Và thế là nó day dứt bà trong nhiều
năm, luôn luôn phải đi khám do đau dữ dội.
Sự phục hồi của bà rất sóng gió, như thể chi tiết cuộc đời củabà xuất hiện
và bà bắt đầu thừa nhận sự dữ dội, bà trải qua nhiều triệu chứng - tuần
hoàn tim, tiêu hóa, dị ứng - nhưng đau bắt đầu thuyên giảm. Liệu pháp tâm
lý cá nhân và nhóm đã gia tăng. May thay bà rất thông minh và hiểu thấu
các quan niệm về TMS nhanh chóng. Khi đau đã giảm hẳn, nhân viên đã
giúp bà đi lại. 14 tuần sau khi vào viện, bà trở về nhà cơ bản là không đau
và sẵn sàng trở lạicuộc sống."
KHÔNG PHẢI tất cả là tinh thần
Bác sĩ Sarno không nói "tất cả là tinh thần của bạn". Không hề như thế.
Ông chỉ ra rằng đau nhức có thể là dấu hiệu cảnh báo mạnh mẽ của những
vấn đề thực sự thuộc về cơ thể. Bác sĩ phải loại bỏ những vấn đề này trước
khi bắt đầu nghi ngờ đó là TMS.
Ở chương cuối của sách, bác sĩ Sarno in lại 10 bức thư dài của các bệnh
nhân. Những lá thư chứa chan tình cảm và rất có sức thuyết phục. Chúng tôi
không thể đưa ra đây cả 10 lá thư đó. Chúng tôi đã chọn một thư khá điển
hình. Hãy nhớ, Bác sĩ Sarno làm công việc này trong đầu những năm 1980.