THỜI GIAN ĐỂ SỐNG VÀ THỜI GIAN ĐỂ CHẾT - Trang 135

có người bóc ra. Bên lề thấy ghi chữ "ăn cắp" thật lớn.

Mới đầu y không hiểu. Nhưng rồi y nhận ra rằng hai cái đinh ghim lấy ở

bức thư cạnh đấy lại được ghim vào chỗ cũ. Vậy ra tác giả bức thư ấy đã
thu hồi gia sản của mình và cho y một bài học. Lúc đau khổ, con người hết
cả rộng lượng.

Y tìm hai hòn đá đẹp. Chặn bức thư của mình trên thềm cửa, rồi trở vào

nhà cha mẹ.

Đến trước đống gạch đá, y nhận thấy có một vài sự thay đổi. Cái ghế

bành bọc nhung đã biến mất. Hẳn là có người mang đi. Ở chỗ y đứng, có
vài tờ nhật trình lẫn vào đống gạch vụn. Y leo lên lấy ra xém. Đó là những
tờ nhật báo ra buổi chiều đã rách, giấy đã ố vàng. Trên trang nhất, những
hàng tít lớn phô trương các cuộc chiến thắng. Y quăng đi rồi tìm nữa, bỗng
thấy một cuốn sách bị kẹt xuống dưới hai cái rầm nhà. Y nhận ra là cuốn
sách của mình hồi nhỏ, ngoài trang đầu có viết tên mình đã lem nhem. Y
nhớ lại đã viết mấy chữ này hồi mới mười hai mười ba tuổi.

Đó là cuốn sách thánh giáo yếu lý dạy trong những giờ học tôn giáo.

Cuốn sách sưu tầm một số lớn câu hỏi có giải đáp cẩn thận. Trang nào cũng
ghi chép, y còn nhận ra nhiều điều chính tay mình đã ghi vào lề. Kỷ niệm
tuổi thơ xô nhau ào đến. Tất cả đểu bị rung chuyển đến nền móng, y không
thể nói rõ sự đảo lộn ấy là thành phố bị tàn phá nằm trơ trụi dưới trời hoàng
hôn này hay là quyển sách nhỏ kia với lời giải thích những vấn đề đặt ra
cho nhân loại, giải thích một cách giản dị, nhưng chân lý hiện ra một cách
hiển nhiên.

Y đặt quyển sách xuống và tìm kiếm thêm. Không thấy gì khác, không

thấy một đồ vật nào của cha mẹ y dùng. Không có gì lạ, nhà y ở lầu hai đồ
đạc chắc vùi sâu dưới gạch vụn. Chắc là quyển sách kia bị tung lên trời
trong lúc bom nổ, sau đấy mới là là bay xuống, "như một con bồ câu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.