THỜI GIAN ĐỂ SỐNG VÀ THỜI GIAN ĐỂ CHẾT - Trang 255

THỜI GIAN ĐỂ SỐNG VÀ THỜI GIAN ĐỂ CHẾT

THỜI GIAN ĐỂ SỐNG VÀ THỜI GIAN ĐỂ CHẾT

Erich Maria Remarque

Erich Maria Remarque

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 16

Chương 16

Binding nói qua cửa:

- Anh cứ coi như ở nhà anh, muốn lấy gì thì lấy.

- Cám ơn anh.

Graber khoan khoái nằm dài ra trong buồng tắm. Đồ quân phục để trên

chiếc ghế, quần áo xám với vớ xanh đầy vết bẩn. Trên thành cửa bộ com lê
của Renter cho mượn đang đợi y lột xác biến thành con người khác.

Phòng tắm rộng rãi, lót đá xanh, choáng lộn dụng cụ mạ kền - một thiên

đường so với phòng tắm hồi hám ở trại lính. Xà bông từ Ba Lê gởi sang,
khăn mặt xếp từng chồng trắng tinh, nước nóng xài tùy thích. Còn có cả
một chai dầu thơm đúc thành viên như ngọc bích.

Graber ngồi an hưởng cái điệu đàng tỏa thành hơi bóng chung quanh

mình. Y đã hiểu rằng sự thỏa mãn giản dị nhất là sự thỏa mãn làm mình ít
thất vọng nhất - hơi ấm áp, nước, mái nhà, bánh mì, yên tĩnh và tin tưởng ở
chính thân thể mình. Y giơ tay ra đẩy cái ghế đựng bộ quân phục và dốc
vào tay một nắm hạt dẫu thơm. Một nắm xa hoa và an bình, cũng như cái
khăn bàn tinh tươm của lữ quán Germania, rượu và các món ăn đã thưởng
thức với Elisabeth.

Tắm xong y lau mình và mặc quần áo một cách vội vàng. Bộ đồ dân sự

sao mà nhẹ nhàng thế so với quân phục bằng len nặng trình trịch! Y có cảm
tưởng như mình mặc sơ mi quần đùi vì không phải đeo dây lưng, mang ủng
và khí giới Nhìn vào gương thấy mình lạ hẳn, khó nhận ra. Một gã thiếu
niên lớn mau quá đang ngạc nhiên nhìn y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.