THỜI GIAN ĐỂ SỐNG VÀ THỜI GIAN ĐỂ CHẾT - Trang 332

- Mong rằng cháy hết giấy má đi. Trước khi đi ra anh đã tưới một chai

dầu vào đây. Bây giờ chúng ta phải làm sao đây?

- Phải tìm chỗ trú, nếu không kiếm được thì ngủ ngoài đường phố.

- Ngoài phố hay kiếm cái vướn hoa nào.

Graber nhìn lên:

- Đã có miếng vải lều nhưng không tốt. Dầu sao mình cũng kiếm được

một mái nhà. Còn ghế bành với sách thì làm thế nào?

- Cứ để đây, sáng mai lại nếu còn sẽ liệu.

Graber đeo bị lên lưng và vác chăn mền lên vai. Elisabeth xách va-li.

- Để anh mang cho. Anh có thói quen ôm đồm cắp nắp mà chạy.

Các tầng lầu thượng căn nhà kế bên bắt đầu sụp đổ. Từng lưỡi lửa nhỏ

bay lên không. Mụ Lieser nhảy lồng lên kêu gào. Một cục lửa vừa rớt trúng
giữa mặt mụ. Bây giờ lửa vọt ra cửa sổ phòng Elisabeth. Trần sụp xuống.

- Thôi ta đi.

Graber nhìn lại cửa sổ một lần cuối cùng.

- Chúng ta đã sống những phút êm đềm trong ấy. Có lẽ những phút đẹp

đẽ nhất.

Ánh lửa chiếu hồng mặt Elisabeth. Hai người đi quanh đống đồ đạc và

gói bọc. Phần nhiều những người bị nạn có vẻ cam chịu. Có người chỉ
mang xuống được một ít sách. Ông ta mở sách ra ngồi đọc chăm chú, quên
cả sự vật bên ngoài. Hai người già bọc chung nhau một cái áo tơi nom như
con dơi lớn hai đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.