THỜI GIAN ĐỂ SỐNG VÀ THỜI GIAN ĐỂ CHẾT - Trang 72

Dần dần sương mù tỏa khắp. Chân trời xuất hiện từng khu rừng. Mắt có

thể nhìn ra những khoảng rộng xa hơn. Đường dây thép vẫn chạy theo con
tầu ở hai bên đường sắt. Từng chùm dây cất bổng lên trời rồi bất thần một
cột thép hiện ra, chùm dây hạ xuống một cách phũ phàng - bản ký ghi âm
một khúc hợp tấu yên lặng vô biên. Đàn chim tung cánh bay vù đi rồi tụ lại
trên dây thép ở một nơi khác xa hơn một chút. Đồng quê yên tĩnh. Tiếng
súng gầm ngoài măt trận đã yên. Không thấy bóng dáng một chiếc phi cơ
nào. Graber có cảm tưởng như mình ra đi cả mấy tuần nay. Những khuôn
mặt bạn bè bắt đầu mờ dần trong trí nhớ.

- Hôm nay là thứ mấy nhỉ?

- Thứ tư

- Ừ nhỉ, hôm qua là thứ ba. Không biết chúng ta có được uống cà phê

không?

- Sao lại không? Ở đây đời sống vẫn như xưa.

Một vài người lấy bánh ra ăn. Graber vẫn đợi, y muốn dùng với cà phê.

Y nghĩ đến những bữa ăn sáng thời bình, bà mẹ bày trên bàn phủ khăn tinh
tươm nào là mật ong, bánh, sữa nóng, chung quanh bình cà phê. Ngoài hiên
chim yến hót líu lo, mặt trời vuốt ve bỗng hương diệp dưới cửa sổ. Y
thường lấy ngón tay vò nát mấy chiếc lá dày dặn màu xanh đậm để mùi
thơm kỳ lạ gợi lên cảm tưởng những xứ xa lạ. Trong mấy năm gần đây, y đi
không thiếu gì cảnh lạ xứ xa, nhưng trong hoàn cảnh khác hẳn điều mong
ước. Y trở lại gần cửa sổ toa tầu, bây giờ y tin tưởng hơn trước. Thợ thuyền
đang làm việc, ngẩng đầu lên nhìn xe hỏa đi qua. Trong chỗ vài người đàn
bà đầu bịt khăn sặc sỡ. Viên hạ sĩ hạ cửa kính xuống giơ tay vẫy. Không ai
trả lời. Y ngượng ngập lẩm bẩm: "Đồ ngốc! Thay kệ các người".

Vài phút sau, họ đi qua một cánh đồng có một toán vừa đàn ông lẫn đàn

bà đang làm việc. Anh hạ sĩ vươn người ra vẫy tay lia lịa. Họ thản nhiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.