THỜI GIAN ĐỂ SỐNG VÀ THỜI GIAN ĐỂ CHẾT - Trang 8

Mới đầu chỉ thấy một chấm xám trên mặt tuyết trắng lem nhem bẩn. Chỉ

một giờ sau, một bàn tay co quắp hiện ra.

- Lại một cái nữa.

- Đâu?

- Ngoài kia, trước nhà thờ. Thử moi ra xem sao.

- Không cần, gió này chẳng mấy chốc lòi ra hết. Ít ra cũng còn một hay

hai thước tuyết. Cái làng khốn nạn này ở một chỗ đất thấp. Nếu mày muốn
múc lấy mười lít nước vào mỗi chiếc giầy thì cứ ra mà đào.

- Thế thì tao chịu thôi!

Sauer nhìn xe lương thực.

- Mày có biết hôm nay có gì ăn không? - Lời Immermann.

- Củ cải. Củ cải nấu thịt heo, khoai tây và nước lã. Xin đính chánh:

không có thịt heo.

- Lại củ cải? Tuần này ăn đến lần thứ ba rồi đó!

Sauer mở cúc quần để đi tiểu tiện: "Mới một năm trước tao còn đái vọt

xa, đấy mới là đái của lính chính hiệu con nai. Đi thì nhất rồi, một ngày đi
không biết bao nhiêu là cây số, tao những tưởng là sắp được giải ngũ rồi.
Bây giờ thì xò rồi, đái yếu không còn là đái lính nữa".

Immermann thọc tay vào trong áo, gãi, khoan khoái hiện ra mặt.

- Tao chẳng cần biết mình đái lính hay đái thường dân, tao chỉ cần sống

đời dân sự.

- Tao cũng vậy. Nhưng điệu này thì mình đi lính mãn đời mất!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.