THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 172

THỜI GIAN NHƯ HẸN

Tiểu Lộ

www.dtv-ebook.com

Chương 20

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương,

vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ăn xong cơm là giờ nghỉ trưa. Lưu Húc và các đội viên quay về ký

túc.

Từ Lai đi theo Cận Thời Xuyên chắp tay sau lưng giống như là tản bộ

sau bữa cơm.

“Em đi theo anh làm gì?” Cận Thời Xuyên phát hiện mình đi đến đâu

con bé này cũng đi theo tới đó, dứt khoát đứng luôn lại, “Giờ là thời gian
nghỉ trưa.”

“Ăn no quá, đi tản bộ một chút.” Từ Lai nhìn Cận Thời Xuyên, mặt

trời sau mười hai giờ trưa gay gắt, đôi mắt Từ Lai cong thành hình trăng
lưỡi liềm, vẫn đẹp như thường.

Cận Thời Xuyên nhìn vóc người nhỏ bé của Từ Lai, thầm hừ trong

lòng, vừa rồi ăn ít như mèo ấy.

“Vậy em cứ từ từ tản bộ đi nhé.” Cận Thời Xuyên bỏ đi.

Từ Lai nhìn bóng lưng thẳng tắp của người đàn ông, lén lút bám theo.

Cận Thời Xuyên trèo lên lưng núi, đứng thẳng người, phong thái đĩnh

đạc, cây hòe già bên cạnh khẽ đưa theo gió, dịu dàng che đi ánh mặt trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.