THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 128

“Em gây chuyện đủ chưa?” Từ Lai chịu đau, để yên cho bị đánh vào

đùi, hai tay giữ chặt bả vai em gái, ép em ấy nhìn mình, quát to khiến tất cả
mọi người đều giật mình, kể cả đứa trẻ.

“Chị là ai? Ai cho chị cứu, chị tránh ra đi!” Cô bé không giãy ra được,

thấy mặt bà chị này lạnh lùng, mắt sắc như dao găm, quả thực có vài phần
sợ hãi.

Từ Lai cười lạnh lùng một tiếng: “Em tưởng chị muốn cứu em hả. Đây

đang là bệnh viện, em chết vội làm gì, đừng có hại cả bệnh viện này bị liên
lụy. Hơn nữa, chết do nhảy lầu, lúc rơi xuống, trầy da nát thịt, gãy chân gãy
tay chưa nói làm gì, óc này, ruột này, nội tạng này đều sẽ bung bét hết, nếu
em còn chưa chết ngay được thì cũng không dám nhìn mình đâu, cứ nằm
thế chịu đau đớn ngoài sức tưởng tượng hành hạ rồi mới từ từ chết hẳn…”

Bé gái nghe xong, toàn thân nhũn ra, bất giác nuốt nước bọt, tỏ rõ vẻ

không thể tin nổi, cộng thêm bà chị làm bộ hung dữ đang ngay trước mắt,
thật giống như nghe kể truyện kinh dị.

“Chị nói dối.” Em gái rõ ràng đã sợ những vẫn còn cứng miệng.

“Em cứ thử mà xem, có điều đừng thử ở bệnh viện, tự hại mình cũng

được nhưng đừng hại người vô tội.” Trán Từ Lai lấm tấm mồ hôi nhưng
vẫn cố nhịn đau hù dọa tiếp.

Bà mẹ nghe xong, đang định lại gần thì bị Cận Thời Xuyên giữ lại, lắc

đầu với mình, ý bảo bà đừng lên tiếng.

Từ Lai thấy em ấy không nói gì nữa thì tiếp tục dọa: “Còn nữa, những

người tự sát như em ấy, coi tính mạng của mình như rơm rác, là không
được lên thiên đường đâu, chỉ có thể xuống địa ngục thôi, hơn nữa là phải
xuống 18 tầng địa ngục, ngày ngày bị cắt lưỡi này, bỏ vào lồng hấp này, bị
trói trên cột sắt nung này, biển đao, núi băng, biển lửa, vạc dầu, còn rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.