THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 262

“Rõ.” Lưu Húc gật đầu. Anh ta đời nào lại đi nói cho người khác biết

mình bị một cái áo ngực của đàn bà chụp lên đầu chứ, mất mặt quá.

“Nào, đi chạy mấy vòng đi.” Cận Thời Xuyên gọi Lưu Húc.

Lưu Húc chỉ vào cái chậu trên tay Cận Thời Xuyên: “Đội trưởng, cậu

định bê cái chậu này chạy à?”

Cận Thời Xuyên nhìn thoáng qua chiếc váy trong chậu, đột nhiên vẻ

mặt lúng túng mà đáng yêu của Từ nha đầu lại hiện lên trong đầu. Anh bật
cười: “Chờ tôi một chút.”

Thế là, Lưu Húc trông thấy Cận Thời Xuyên chạy về phía ký túc xá,

hơn nữa còn là mặt mày rạng rỡ, dịu dàng như nước chạy về phía ký túc xá.

Có phải anh ta đã phát hiện ra chuyện gì đó thú vị rồi không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.