THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 374

Mãi về sau, khi thực sự đã được trải nghiệm cảm giác ấy, anh mới

thực sự tin, quả nhiên là muốn ngừng mà không được.

“Thôi được rồi.” Từ Lai cười khúc khích, cô biết thế nào là chừng

mực mà, đâu thể tùy tiện vuốt râu hùm được.

“Vậy chúng ta đi ăn cái gì đó ngon ngon đi.” Cô đề nghị.

Sắp đến lúc hoàng hôn, ráng chiều đỏ hôm nay rất rực rỡ, lớp lớp mây

đùn lên, khá đông người lấy điện thoại ra chụp lại đăng lên mạng.

Từ Lai đi giày cao gót lâu nên bị đau chân. Cận Thời Xuyên kéo cô

vào trung tâm thương mại mua giầy, tiện thể mua luôn quần áo. Từ Lai
cười bảo có phải anh đã muốn cô mặc quần từ lâu rồi không. Cận Thời
Xuyên đáp nhẹ tênh cực kỳ hiên ngang lẫm liệt: “Quá hút mắt.”

Ra khỏi phòng thử đồ, Từ Lai mặc một chiếc áo sơ mi lụa màu trắng

và một chiếc quần bò ôm sát ống chân nhỏ, vạt áo được sơ vin lại cẩn thận,
khiến đôi chân cô càng trở nên dài, nhỏ, thẳng, như thể từ ngực trở xuống
đều là chân.

Chân đi một đôi giầy màu trắng bé xinh, vừa thoải mái lại thời trang.

Nhân viên cửa hàng khen không tiếc lời. Từ Lai mặc bộ này đẹp y như

người mẫu, rất xứng với phong độ của bạn trai, chẳng khác gì đồ đôi.

Nhờ một câu xứng, như đồ đôi, Cận Thời Xuyên không cần hỏi ý Từ

Lai nữa, đi thanh toán thẳng luôn rồi ra ngoài.

Rời trung tâm thương mại, Từ Lai cứ cười Cận Thời Xuyên bị lừa đẹp

mãi. Cận Thời Xuyên dắt tay Từ Lai, mỉm cười nhẹ nhàng, dẫn cô đến phố
đồ ăn vặt mà cô thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.