THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 456

Bình An hé mắt nhìn Cận Thời Xuyên, uể oải kêu mấy tiếng: “Ử ử…

Gâu gâu…”

“Cái con này nhà cậu giống y chó thành tinh ấy.” Giọng nói của một

phụ nữ vang lên sau lưng.

Cận Thời Xuyên và Bình An đồng thời quay đầu lại, là nữ bác sĩ đã

cùng họ cứu đứa bé kia ra.

“Chó tìm kiếm cứ nạn đã qua huấn luyện chuyên nghiệp mà.” Cận

Thời Xuyên tỏ vẻ lạnh nhạt, thái độ nghiêm túc, thuận miệng hỏi thêm,
“Đứa bé kia sao rồi?”

“Vừa may có một nữ cảnh sát đang trong thời kỳ cho con bú nên cho

nó bú nhờ rồi.”

“Ừ.”

Lát sau, đối phương nhìn Cận Thời Xuyên rồi cười bảo: “Tôi từng

thấy anh rồi.”

“Người từng gặp tôi nhiều lắm.” Cận Thời Xuyên là kẻ đã có vợ rồi

thì đối phương có đẹp như tiên nữ anh ta cũng chẳng thèm ngó ngàng, hết
sức lạnh lùng, giữ khoảng cách.

Quan Sam nhìn điệu bộ của anh lính cứu hỏa là biết ngay anh ta đã

hiểu nhầm. Cô tươi cười bảo: “Tôi thực sự đã từng gặp anh rồi, không phải
kiếm cớ bắt chuyện đâu, tôi có ông xã rồi.”

“…” Cận Thời Xuyên quay đầu lại nhìn thoáng qua vị nữ bác sĩ ngồi

bên cạnh đang cong môi cười.

“Một năm trước, vụ hỏa hoạn ở khu công nghiệp thành phố Rong Yue,

khoa cấp cứu bệnh viện Vân Hoa, anh đã bế một đứa bé đến.” Quan Sam

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.