THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 500

“Không dám.” Cận Thời Xuyên ho khù khụ rồi mới nói tiếp được,

“Bạn gái tôi cũng sẽ ghen nữa.”

Quan Sam truyền nước biển cho Cận Thời Xuyên, động tác nhanh

nhẹn, chính xác, làm xong xuôi mới nhìn mặt anh đội trưởng đẹp trai nói
chuyện: “Bạn gái anh đẹp đấy, cũng rất dũng cảm, đừng làm người ta lo
lắng nhé.”

“Vậy thì phải phiền bác sĩ Quan rồi.”

“Nghe nói anh bị đâm một nhát hả?”

“Sau lưng.” Cận Thời Xuyên đáp.

Quan Sam nói với Cố Nghiêu: “Nào, giúp tôi bỏ cái của nợ trên chân

này ra đi.”

Cố Nghiêu thấy tảng đá này cũng không hề nhỏ hơn tảng đá mới vần

đi ở trên kia bao nhiêu. Hồi nãy, ba người đàn ông còn phải dạng chân dạng
cẳng mới chuyển đi được, lần này chỉ có anh ta và một người phụ nữ và
một tên thương binh không thể nhúc nhích…

“Hai chúng ta hả?” Anh ta dở khóc dở cười, nghiêng ngó nhìn Quan

Sam, “Thôi, Thời Xuyên, đưa bộ đàm cho tôi, tôi gọi Lục Phương Kỳ
xuống.”

Quan Sam ngăn lại: “Coi thường phụ nữ hả?”

Cố Nghiêu không thèm đôi co, anh ta nghiêm túc nóivới Quan Sam:

“Cô là bác sĩ Quan phải không? Lỡ như hai chúng ta không khiêng nổi nó
thì người anh em của tôi sẽ bị thương lần hai đấy.”

“Chờ người anh em của anh ở trên kia xuống thì cái chân này tôi

không giữ được nữa đâu, giờ mà cấp cứu kịp thì còn có thể năm mươi, năm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.