THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 525

Cận Thời Xuyên đang ngồi trên sô pha, một chân để trên nền nhà,

chân kia gác trên tay vịn của sô pha. Anh bật người ngồi dậy, tay trái quẹt
phải bàn trà, tay phải cầm điện thoại vung lên theo, chiếc cốc thủy tinh anh
dũng nằm xuống nền nhà, bể thành bốn năm mảnh.

Từ Lai nghe thấy tiếng đồ vỡ, vội vàng hỏi: “Sao thế?”

“Không có gì, làm vỡ cốc.” Cận Thời Xuyên nín cười, “Thôi nhé,

không nói chuyện nữa, anh đi lau dọn một tí.”

Không đợi Từ Lai đáp, Cận Thời Xuyên liền cúp điện thoại ngay, cúi

xuống nhìn cái cốc đã hy sinh thân mình. Anh ngả người lên sô pha, gương
mặt vui vẻ, là cái kiểu vui vẻ rất xảo quyệt.

Mấy gã anh em nối khố của Cận Thời Xuyên nói đúng lắm. Anh đúng

là cái thằng ranh ma giỏi giả đò, đắc tội anh ta là anh ta sẽ khiến bạn sống
không được, chết chẳng xong ngay.

Từ Lai nghe thấy tiếng tút tút ngắt máy trong điện thoại, đầu óc lập

tức tưởng tượng ra đủ thứ chuyện, Cận Thời Xuyên đi đứng không tiện,
không phải có chuyện gì rồi chứ?

Nghĩ đến đây, cô liền gọi lại ngay. Điện thoại đổ chuông mãi mới có

người bắt máy: “Sao lâu thế?”

“Vừa mới cầm chổi quét thì bị dính ít nước nên trượt chân, không để ý

tiếng điện thoại kêu.” Cận Thời Xuyên lại còn xuýt xoa thêm một tiếng bồi
vào.

“Bị thương ạ?” Từ Lai vội hỏi.

Cận Thời Xuyên cười: “Đâu có bị thương gì đâu, đừng lo lắng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.