THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 649

lính coi lá quốc kỳ là tín ngưỡng của mình.

Nghi thức thượng cờ kết thúc, mọi thứ trở lại bình thường.

Lục Phương Kỳ tiễn phóng viên về. Các anh em trong đội quay về

thay trang phục huấn luyện. Từ Lai chơi với Bình An một lát rồi để Cận
Thời Xuyên dắt nó và Tiểu Hổ về chuồng chó. Dương Dương chỉ huy đội
hình.

Từ Lai thấy quan hệ hiện tại giữa Bình An với Dương Dương và Tiểu

Hổ rất tốt, không khỏi hỏi Cận Thời Xuyên: “Hình như Bình An rất nghe
lời Dương Dương.”

“Bình An chơi thân với Tiểu Hổ nên đương nhiên sẽ kính trọng huấn

luyện viên của Tiểu Hổ.” Cận Thời Xuyên giải thích.

“Tiểu Hổ là chó đực.” Từ Lai giật giật khóe môi, “Bình An cũng thế.”

Cận Thời Xuyên dẫn Từ Lai đi bộ về ký túc, vừa đi vừa cười, “Tình

anh em đấy. Thực ra Tiểu Hổ cũng bạt mạng chẳng kém gì Bình An cả, lại
chắc khỏe hơn Bình An, ngoài mặt thì Bình An là con đầu đàn của đội chó
nhưng thực tế thì là Tiểu Hổ.”

Từ Lai tròn mắt ngạc nhiên: “Bình An cũng rất giỏi mà, nó chịu hả?”

“Bình An vẫn luôn nổi tiếng là con đứng đầu các nội dung huấn luyện

nhưng Tiểu Hổ biết chăm sóc đồng đội hơn. Giống cho Labrador này vốn
có tính thân thiện mà.”

“Dạ, đây đúng là điểm mấu chốt rồi.” Từ Lai cười khúc khích, “Đội

trưởng Cận ngày càng giống nhà động vật học rồi đấy.”

Hai người rẽ lên trên tầng, Cận Thời Xuyên lúc này mới dám nắm tay

Từ Lai, động tác rất tự nhiên, anh đáp: “Kinh nghiệm luôn luôn chiến thắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.