THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 675

không được hay. Ở khu tập thể không giống ở ngoài, người ra người vào
đều biết nhau. Chúng ta vẫn chưa lấy giấy, chớ để người ta nói này nói nọ.”

Từ Lai lập tức hiểu ngay. Nói cho cùng thì hai người sống chung ở

ngoài thế nào cũng được nhưng trước mặt người lớn thì phải nghiêm túc,
giữ thể diện cho gia đình.

“Đội trưởng Cận lúc nào cũng suy nghĩ chu đáo thật đấy!”Cô trêu.

“Chu đáo cũng có cái dở, anh sắp phải một mình đằng đẵng suốt đêm

trường đây, đáng thương quá.” Cận Thời Xuyên càng nói càng thấy mình
đáng thương thật.

Từ Lai cố ý ra vẻ đầy tiếc nuối: “Cũng đành vậy, tự chơi ngu thì phải

chịu thôi.”

Cận Thời Xuyên chỉ cười, không đáp lại. Anh bước nhanh về phía

trước, đi đến bãi đỗ xe, tìm được chiếc xe việt dã to màu đen của mình, mở
cửa ghế sau, đẩy Từ Lai vào.

Giữa màn đêm yên tĩnh, vắng lặng, Từ Lai có thể nghe thấy rõ tiếng

hít thở của người đàn ông và tiếng tim đập của chính mình.

“Không phải anh muốn chơi trên xe đấy chứ?” Cô hỏi.

Cận Thời Xuyên cười gằn một tiếng, giữ gáy cô rồi hôn, vừa ôm vừa

hôn rất nhiệt tình vừa đáp lại một câu: “Tự chơi ngu thì phải chịu thôi.”

Trong lúc bị hôn đến quay cuồng, Từ Lai chỉ còn biết thầm hối hận vô

kể ở trong lòng. Cô quên béng mất không nên đi chọc gã đàn ông này đến
thế nào.

Áo khoác hai người cởi ra được vứt lên băng ghế trước. Từ Lai được

Cận Thời Xuyên bế ngồi dạng hai chân trên chân anh, bàn tay anh chọc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.