THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 731

từng chữ: “Trung đoàn trưởng ơi, các anh em bọn cháu không phải hy sinh
trên chiến trường mà là chết trong tay chính đồng đội của mình. Việc này
có nên ghi sổ hay không ạ?”

Sắc mặt Văn Khánh Quốc càng ngày càng khó coi. Dăm ngày nay ông

đã mở rất nhiều cuộc họp, tham dự đủ các loại điều tra và đi trấn an thân
nhân các liệt sĩ. Mọi chuyện càng rõ ràng hơn thì lại càng thấy đau lòng.
Điều tra ra ông mới hay người đã từng là đồng chí kề vai chiến đấu với
mình lại bắt tay ăn hối lộ của người bên phía doanh nghiệp, làm chuyện bẩn
thỉu. Ông tức đến nỗi lật bàn ngay tại trận rồi sau đó lại thấy vô cùng đau
đớn.

Cảm giác của Cận Thời Xuyên càng nặng nề, càng đau khổ hơn ông

nhiều.

Tuy nhiên, ngày nay là xã hội pháp trị. Tất cả đều phải tuân theo trình

tự pháp luật. Những người phải chịu trách nhiệm cho vụ hỏa hoạn số 130
lần này vẫn đang nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật phải bị pháp luật trừng
trị, nhất định phải đòi lại công bằng cho những người vô tội đã hy sinh.

“Thời Xuyên à, trên trung ương đã phái tổ điều tra đặc biệt xuống rồi.

Các nhân viên nội bộ có liên quan đều tạm thời đình chỉ chức vụ để phục
vụ điều tra. Chuyện này nghiêm trọng hơn so với chúng ta tưởng tượng
nhiều. Tiếp đây, người của tổ điều tra đặc biệt cũng sẽ tìm cháu nói chuyện
đấy.” Ánh mắt Văn Khánh Quốc nhìn Cận Thời Xuyên hết sức kiên định.
“Chú đảm bảo với cháu, các anh em đã hy sinh của chúng ta sẽ không hy
sinh vô ích.”

Cận Thời Xuyên gật đầu, thở dài: “Chú Văn ạ, cháu xin lỗi, chuyện

này với chú cũng rất khó khăn.”

Văn Khánh Quốc cười khổ sở: “Đất nước bồi dưỡng được một chiến sĩ

phòng cháy chữa cháy đâu có dễ. Các cậu đều là lính của chú, chú sẽ không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.