THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 743

“…” Dương Dương im lặng, không nói gì hết.

Cận Thời Xuyên tiếp tục nói: “Chó là người bạn trung thành nhất của

con người, đặc biệt là chó cảnh sát, chó quân đội. Cuộc đời ngắn ngủi của
chúng đều dành để hiến dâng, phục vụ con người. Thông minh, dũng cảm,
không sợ khó khăn, hiểm nguy, không sợ hy sinh. Tinh thần ấy, chưa chắc
con người đã có nổi. Thế mà chúng làm được và còn làm suốt đời.”

“Chó tìm kiếm cứu hộ là những chiến hữu không thể thiếu trong công

tác phòng cháy chữa cháy của chúng ta. Vai trò của chúng trong hoạt động
cứu nạn cứu hộ hết sức quan trọng. Chúng ta không thể vì những sai lầm
mình từng phạm phải mà lựa chọn trốn tránh, tự trách hay thậm chí từ bỏ.
Dù thế nào thì chuyện như thế cũng đã xảy ra rồi. Chúng ta là con người
chứ không phải thần thánh. Có rất nhiều việc mà chúng ta phải bất lực. Tuy
nhiên, cậu phải hiểu rằng, là một người lính, với những chuyện không thể
cứu chữa được nữa thì chỉ còn cách là phải dũng cảm đối diện, tự điều
chỉnh tâm tính của bản thân. Hiểu chưa?”

“Tôi hiểu chứ.” Dương Dương nhìn Cận Thời Xuyên, “Nhưng tôi quả

thực không phải một huấn luyện viên tốt.”

“Biết bản thân như thế nào là cậu đã tiến bộ rồi. Còn cậu có phải một

huấn luyện viên tốt hay không không do cậu tự đánh giá được, hãy để cho
mọi người nói.” Cận Thời Xuyên vỗ bả vai Dương Dương, “Tiểu Hổ thực
sự đã được cậu huấn luyện rất tốt. Chuyện này quá rõ ràng rồi. Còn vấn đề
về sức khỏe thì ai có thể làm gì được chứ.”

“Nó là chó tìm kiếm cứu hộ, xuất ngũ sẽ khiến nó sốc lắm.’

“Cái này thì cậu cứ yên tâm. Tiểu Hổ không làm chó tìm kiếm cứu hộ

nữa thì vẫn còn công việc khác thích hợp với nó.”

Dương Dương không rõ: “Là sao ạ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.