THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 749

“Hôm nay, Dương Dương hỏi em chuyện của Bình An, anh nói với

cậu ta rồi à?” Từ Lai hỏi Cận Thời Xuyên.

Cận Thời Xuyên gật đầu: “Nói rồi, bảo là ý của em.”

Từ Lai bĩu môi: “Hồi đó em chỉ định giao nó cho anh thôi chứ đâu có

muốn nó vào quân đội rồi ở lại luôn đó đâu. Anh sắp chuyển công tác rồi,
không thể dẫn nó theo, thật hối hận chết mất.”

“Bình An là chó tìm kiếm cứu hộ chuyên nghiệp, khả năng thích ứng

cao. Nó sẽ nhanh chóng làm quen với huấn luyện viên mới thôi. Với lại, có
phải là vĩnh viễn không được gặp nữa đâu.” Cận Thời Xuyên cười, “Khả
năng của Dương Dương rất tốt, Bình An cũng không có vẻ chống đối. Đợi
đến lúc đấy xem cu cậu chọn thế nào.”

“Việc đã đến nước này, em còn biết nói gì được.” Từ Lai thở dài.

“Chuyện nhận nuôi Tiểu Hổ anh đã làm đơn gửi lên trên rồi. Người

bạn làm bác sĩ thú y của em bảo sao hả?” Nói đến Bình An lại nhớ tới Tiểu
Hổ.

“Với tuổi tác và tính tình của Tiểu Hổ thì xuất ngũ sau có thể thử làm

chó bác sĩ xem sao.” Từ Lai nhìn sang Cận Thời Xuyên, “Nói với tư cách
là huấn luyện viên thì đều là đi giúp người cả, nó sẽ thích thôi.”

“Ừ, em là chuyên gia mà, em quyết đi.”

“Ôi mà chẳng lẽ ngày trước Tết năm nào anh cũng ở đơn vị hả?” Từ

Lai hỏi.

“Hầu như thế, có điều…” Cận Thời Xuyên dừng bước chân, ôm Từ

Lai vào lòng, cúi xuống nhìn cô, “Năm nay anh có em rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.