THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 75

Từ Lai đứng dậy, hững hờ nói một tiếng: “Cha ạ.”

Từ Thừa Vận gật đầu: “Ăn cơm đi.”

Từ Lai đi theo vào phòng ăn, giờ mới phát hiện ra thức ăn đã được dọn

sẵn trên bàn từ trước. Thím Lý từ phòng bếp đi ra.

“Thím Lý ạ.” Từ Lai chào một tiếng.

“Lai Lai lại đẹp ra rồi.” Thím Lý tươi cười bảo.

Từ Thừa Vận nhìn về phía thím Lý, nói với bà: “Không còn sớm nữa,

thím Lý về trước đi.”

Thím Lý gật đầu, vừa cởi tạp dề vừa thở hắt ra: “Chao ôi.”

Từ Lai ở Mỹ còn Từ Úc ở biên giới, ở nhà chỉ còn mỗi một mình Từ

Thừa Vận cho nên ông hầu như ở lại doanh trại, thỉnh thoảng về một lần
gọi thím Lý đến quét dọn, vệ sinh và nấu cơm.

Hai cha con ngồi bên bàn ăn, lặng lẽ dùng cơm, bầu không khi rất

nặng nề.

“Về rồi sao không về nhà?” Từ Thừa Vận nói mà không nhìn Từ Lai,

vẫn tập trung ăn cơm.

“Có chuyện.” Từ Lai nói gọn lỏn, xem ra là đã có người mật báo trước

rồi.

“Chuyện gì?”

“Chuyện công việc, không phiền cha nhọc lòng lo nghĩ đâu.”

Từ Thừa Vận nhìn thẳng vào Từ Lai: “Lần này ở được lâu không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.