THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 85

Buổi chiều Tần Thụy gọi điện kêu Từ Lai đi ăn tối. Đến lúc đó Từ Lai

mới nhớ ra mình còn nợ chưa trả vậy nên đồng ý ngay, nói là lần này phải
để cô nàng mời.

Tần Thụy thầm cười trong bụng, sao có thể để đứa nhỏ nhất mời chứ,

để Từ Úc biết thì hay.

Anh không lằng nhằng lý luận nhiều, cứ thản nhiên bảo Từ Lai: “Nhắn

cho anh cái địa chỉ, đến giờ anh qua đón.”

“Vâng.” Từ Lai cúp máy rồi gửi ngay địa chỉ cho Tần Thụy.

Sáu giờ, Tần Thụy gần đến tiểu khu Nam Thành, gọi điện báo trước

cho Từ Lai biết anh sắp đến rồi. Từ Lai cũng đã cho Bình An ăn xong, dặn
cậu bé ngoan ngoãn trông nhà rồi đóng cửa ra ngoài.

Giờ tan tầm cao điểm, chiếc xe của Tần Thụy tách khỏi dòng xe, tấp

vào lề đường, bấm còi gọi Từ Lai đang đứng nghịch điện thoại chăm chú.

Từ Lai nhìn lên, vẫy tay với Tần Thụy, mở cửa ghế trước chui vào,

vừa thắt dây an toàn vừa hỏi: “Đi đâu ăn vậy ạ?”

Tần Thụy cho xe nhập lại vào dòng xe đang di chuyển rồi mới trả lời:

“Ngõ số 6.”

“Các anh định ăn sạt nhà em đấy à?” Từ Lai cười méo xẹo.

Đừng nghe thấy cái tên “Ngõ số 6” quá bình thường mà lầm, chẳng ai

ở Du Giang mà chưa từng nghe tiếng nó cả. Biết thì biết nhưng thực sự có
rất ít người có thể vào đó ăn một bữa.

Chiếc xe đi vào một cái sân rộng, tất cả các xe đang đỗ ở đây đều là xe

sang. Từ Lai xuống xe, đóng cửa, liếc nhìn bốn phía.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.