THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 93

Các chiến sĩ chữa cháy đứng đằng sau nóng ruột: “Ai đánh các ông,

đừng có nói bừa…”

Thế là, hiện trường vốn đã yên tĩnh lại ầm ĩ trở lại.

Từ Lai lạnh lùng cười một tiếng, bọn cặn bã thì ngày nào cũng có

nhưng hôm nay có đặc biệt nhiều.

Cô lấy điện thoại ra bật video quay ngược điện thoại lại cho ba gã đàn

ông xem, trong video là cảnh vừa rồi họ chửi bới, gây gổ với cảnh sát chữa
cháy, cả đoạn bọn họ uy hiếp, khiêu khích Cận Thời Xuyên đều đủ cả.

“Công khai nhục mạ, gây gỗ với chiến sĩ cảnh sát vũ trang phòng cháy

chữa cháy, gây trở ngại công vụ, ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc thi hành
nhiệm vụ của chiến sĩ phòng cháy chữa cháy, gây ra tổn thất lớn hơn về tài
sản hoặc khiến nhân viên công vụ bị thương, cứ chờ bị tạm giữ hình sự đi.”
Từ Lai nói rất êm tai, thấy khuôn mặt mấy gã đàn ông dại đi thì chêm thêm
một câu, “Không thì ông cứ thử đánh tôi mà xem, tôi sẽ tố cáo ông thêm tội
cố ý gây thương tích nữa.”

Cận Thời Xuyên buông tay gã đàn ông ra, lặng lẽ nhìn lướt qua khuôn

mặt lạnh tanh của Từ Lai, khóe môi cong lên.

Gã kia vừa lắc lắc cổ tay cho đỡ đau vừa hung dữ nhìn Từ Lai: “Con

đĩ con, vừa rồi mày đánh tao, tao cũng có thể tố cáo mày đấy.”

“Ồ, có ai trông thấy không?” Từ Lai hỏi mọi người.

“Không thấy.” Lục Phương Kỳ là người nói đầu tiên.

“Phải đấy, một cô gái nhỏ thế này sao mà đánh nổi một người đàn ông

trưởng thành chứ?” Đội trưởng Triệu cũng mở miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.