THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 1 - Trang 241

Vào giây phút này, cô một mình đứng dưới gốc cây, vẻ mặt rất bi thương,

đôi mắt lấp lánh ánh lệ nhưng cố nhịn. Trông cô giống một động vật nhỏ bị
bỏ rơi, tủi thân nhưng cũng rất kiên cường.

Buổi tối trở về thành phố, Lệ Trí Thành tình cờ nhìn thấy Lâm Thiển lên

một chiếc xe buýt trống không. Anh quan sát bầu trời tối đen, lại nhìn dáng
vẻ cô độc của cô trên chiếc xe buýt lớn. Trầm mặc vài giây, anh cũng theo
cô lên xe.

Quay lại ngày hôm nay, tức buổi sáng hôm sau kế hoạch “đánh tạt sườn”

thành công.

Tại phòng làm việc của CEO.

“Em có muốn xem không?” Lệ Trí Thành cất giọng bình thản, sắc mặt

vẫn trầm tĩnh không thay đổi.

Lâm Thiển đương nhiên muốn xem, ánh mắt của cô vô thức dừng lại ở tờ

giấy trên tay anh.

Thế nhưng…

Lệ Trí Thành vẫn giữ nguyên tư thế ngồi. Ánh nắng từ cửa sổ phía sau

chiếu vào, khiến mái tóc ngắn và bộ comple màu đen của anh càng nổi bật.
Trong khi đó, anh đặt một tay lên bàn trà trước mặt, một tay kẹp tờ “cẩm
nang diệu kế”, đặt lên thành ghế phía sau, cách cô một đoạn.

“Muốn xem…” Anh nhìn cô chăm chú, từ tốn mở miệng: “Em hãy tự

mình qua đây lấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.