THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 1 - Trang 439

Anh liền quay đầu, Lâm Thiển nằm gọn dưới áo comple, chỉ để lộ gương

mặt. Cô chớp chớp đôi mắt to tròn, hỏi nhỏ: “Anh còn làm việc bao lâu
nữa?”

Lệ Trí Thành cảm thấy hô hấp của mình ngưng trệ.

Bắt gặp ánh mắt né tránh nhưng có chút chờ mong của Lâm Thiển, nhìn

ngón tay thon thả đang nắm lấy áo comple của cô, Lệ Trí Thành cảm nhận
rõ một luồng khí mềm mại tỏa ra từ đầu ngón tay cô, chạy thẳng vào trái
tim anh.

Anh chợt nghĩ, không ngờ mình cũng có ngày hôm nay, công việc chất

đầy như núi, định lực vững vàng như sắt thép, nhưng chỉ một ánh mắt của
cô cũng khiến lòng anh hỗn loạn.

Lệ Trí Thành đặt tài liệu xuống bàn, đóng máy tính xách tay.

Anh cởi giầy, chống hai tay xuống hai bên người Lâm Thiển, nhìn cô từ

trên cao.

“Anh không làm việc nữa, ở đây với em.”

Tuy chủ động khiêu khích anh, nhưng thật ra Lâm Thiển chỉ giỡn chơi

mà thôi, ai bảo anh cứ tập trung vào công việc không thèm để ý đến cô.

Bây giờ thấy Lệ Trí Thành bỏ hết công việc, cùng mình thân mật, Lâm

Thiển vừa ngượng ngùng vừa áy náy. Cô vội lên tiếng: “Anh đã xong hết
chưa? Anh nên…”

Còn chưa dứt lời, Lệ Trí Thành đã chặn miệng cô bằng một nụ hôn nồng

cháy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.