THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 1 - Trang 456

dốc thì anh vẫn bình ổn, thậm chí còn không đổ mồ hôi, cứ như vừa từ văn
phòng đi ra ngoài.

Thể lực của người đàn ông này tốt thật.

Sở dĩ bọn họ dừng bước là bởi vì trên bậc thang phía trước có một đàn

khỉ lông đen đứng chắn đường. Lâm Thiển biết khỉ trên núi Nga Mi rất tinh
khôn. Hơn nữa, cả một đàn, khoảng hơn hai mươi con đứng ở đó, khiến cô
thấy rất mới mẻ, nhưng trong lòng cũng có chút e ngại.

Cô hỏi nhỏ: “Hay là cho bọn chúng ít đồ ăn, để chúng nhường đường cho

chúng ta?”

Lệ Trí Thành mỉm cười: “Trong túi của em có bao nhiêu đồ ăn? Em

không sợ chúng được voi đòi tiên, xúm lại à?”

Lâm Thiển cười hì hì: “Người trên núi có diệu kế riêng.” Cô lấy ra ba cái

bánh mỳ nhỏ. Lệ Trí Thành hai tay đút túi quần, đứng bên cạnh quan sát bộ
dạng đắc ý của cô.

Đám khỉ quả nhiên phản ứng nhanh nhẹn. Vừa phát hiện ra đồ ăn, đôi

mắt chúng sáng rực. Thấy chúng sắp lao đến, Lâm Thiển lập tức ném ba cái
bánh mỳ về ba phương hướng khác nhau. Đàn khỉ ngửi thấy mùi thơm của
bánh mỳ liền tung người lao theo. Lâm Thiển há hốc mồm khi chứng kiến
tốc độ nhanh như tia chớp của chúng.

Lối đi phía trước không còn trở ngại, chỉ có hai ba con khỉ ngu ngơ nhìn

hai người. Bắt gặp bộ dạng đáng yêu của chúng, Lâm Thiển bật cười. Tay
đột nhiên bị Lệ Trí Thành nắm chặt, giọng nói trầm thấp của anh vang lên
bên tai: “Còn chần chờ gì nữa? Chúng ta mau đi thôi.”

“Vâng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.