THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 100

Chắc chắn anh phải chịu áp lực gấp nhiều lần người bình thường, từng

bước đi như trên lớp băng mỏng. Nghĩ đến đây, trong lòng Lâm Thiển lại
mềm đi mấy phần.

Lúc này, cảm nhận thấy Lệ Trí Thành hít thở đều đều, bàn tay đặt trên eo

mình bất động, Lâm Thiển chăm chú lắng nghe. Không phải anh ngủ say
rồi đấy chứ?

Hừ, cô còn đang ra sức tìm lý do tha thứ cho anh, anh cứ thế đi ngủ luôn.

Lâm Thiển lại tiếp tục vểnh tai lên nghe, quả nhiên không có động tĩnh. Cô
không nhịn nổi, liền ngoảnh mặt về phía anh.

Ai ngờ vừa quay đầu, cô liền bắt gặp đôi mắt sáng ngời, không biết Lệ Trí

Thành yên lặng nhìn cô bao lâu rồi.

Lâm Thiển lại mềm lòng, nghe anh nói: “Mấy ngày đi công tác, anh rất

nhớ em.”

Viền mắt Lâm Thiển đột nhiên hơi cay cay, cô đáp khẽ: “Em cũng vậy.”

Em luôn nhớ anh, từng giây từng phút.

Không rõ ai chủ động hôn trước, chỉ biết buổi tối hôm nay, sự đụng chạm

của Lệ Trí Thành dịu dàng hơn bất cứ lần nào trước đó, phản ứng của Lâm
Thiển cũng kịch liệt hơn bất cứ lần nào trước đó. Bờ môi anh từ từ di
chuyển xuống dưới, anh hôn lên mỗi tấc da trên toàn thân cô, còn cô ôm
chặt cổ hoặc thắt lưng anh. Tâm trạng ấm ức, buồn phiền, lo lắng, hụt hẫng
và nhớ nhung trong mấy ngày qua hoàn toàn tan biến trong bàn tay và môi
lưỡi của anh.

Cuối cùng, khi thân thể hai người hòa quyện để cùng nhau giải phóng,

Lâm Thiển chợt có cảm giác như được giải thoát. Cô nghĩ, hóa ra là vậy,
thân thể gắn bó sẽ khiến linh hồn của hai người càng xích lại gần nhau hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.