THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 11

Đầu óc Lâm Thiển còn vụt qua một ý nghĩ, hay là nói với Lệ Trí Thành,

đừng bắt cô đi công tác. Nhưng cô nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ cảm tính
này.

Bởi nếu vì anh mà cô không đi, sau này cô sẽ tiếc nuối cũng không biết

chừng.

Cả buổi chiều chỉ nghĩ đến vấn đề này, lúc Lâm Thiển tan sở, trời đã tờ

mờ tối, khi văn phòng ra về gần hết. Ngoài cổng xuất hiện một chiếc xe con
nhưng Lâm Thiển có tâm sự nên chẳng để ý. Trong lúc cúi đầu bước đi, cô
chợt nghe thấy tiếng còi xe.

Ai thế nhỉ? Lâm Thiển chau mày ngoảnh đầu về hướng đó, liền nhìn thấy

chiếc Land Rover quen thuộc dừng ở vị trí cách cô tầm mười mét. Người
ngồi sau tay lái chính là Lệ Trí Thành.

Lúc này tuy đã hết giờ làm nhưng vẫn còn nhiều nhân viên chưa ra về.

Nghe tiếng còi xe, một vài người liền dồn ánh mắt về bên này. Lâm Thiển
giật mình, vội đi tới, mở cửa ghế lái phụ rồi nhanh chóng lên xe.

“Sao anh đến đây?” Lâm Thiển hỏi.

Lệ Trí Thành liếc cô một cái, khởi động ô tô: “Đến đón em.”

Anh đáp rất thản nhiên, Lâm Thiển đen mặt trong giây lát. Lúc xe ra cổng

khu công nghiệp, đi qua chỗ bảo vệ, Lâm Thiển không nghĩ ngợi, lập tức
cúi thấp xuống, vùi mặt vào đầu gối. Lệ Trí Thành giơ tay vuốt ve cổ cô,
như vuốt ve động vật nhỏ.

“Ngồi dậy đi, không sao rồi.” Giọng anh đầy ý cười. Lâm Thiển mặc kệ,

đợi anh lái thêm một đoạn, cô mới ngẩng đầu, thở phào nhẹ nhõm.

Lệ Trí Thành đưa cô về nhà. Lúc hai người ôm nhau ngồi ở sofa, Lâm

Thiển trách anh: “Sao hôm nay anh lại đến đón em, bị người khác nhìn thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.