THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 213

Ben là tên tiếng anh mà Trần Tranh tự đặt vào mấy hôm trước, để tiện

giao lưu với người nước ngoài. Anh ta giật mình nhưng vẫn không thừa
nhận: “Ngài Charles, đó là sản phẩm túi xách thông thường của chúng tôi.”

Charles là người Australia cao to ngoài bốn mươi tuổi. Anh ta có đôi mắt

xanh biếc, sống mũi cao và làn da trắng trơn láng. Những yếu tố này khiến
bộ dạng của anh ta có phần trẻ con.

Charles lắc đầu: “Ben, anh không nói thật rồi. Tôi đã xem báo cáo kiểm

nghiệm của lô hàng đó, tỷ lệ sản phẩm không đạt yêu cầu rất cao. Nhiều sản
phẩm có sự chênh lệch về màu sắc, đường may bên trong lộn xộn. Thậm chí
một số còn không phù hợp với tờ giới thiệu sản phẩm, sử dụng vật liệu kém
chất lượng. Tôi đoán… lô hàng này làm vội đúng không?”

Anh ta nói xong, tất cả mọi người đều im lặng. Đám nhân viên của Trần

Tranh đưa mắt nhìn nhau.

Trần Tranh chột dạ, vì lô hàng này đúng là làm rất vội.

Nửa năm trước, khi thị trường túi xách thông thường của Tân Bảo Thụy

thu hẹp, Trần Tranh cầm cố tài sản để vay ngân hàng, tạo ra series sản phẩm
túi xách thông thường này. Lúc bấy giờ, bởi vì Tư Mỹ Kỳ đã rơi xuống đáy
vực, nhiều công nhân bỏ việc, quay vòng vốn gặp khó khăn. Vì vậy, chất
lượng sản phẩm mới giảm sút.

Tuy nhiên, phần lớn sản phẩm của lô hàng này vẫn được dùng loại vật

liệu tốt. Nếu không để ý kỹ, người tiêu dùng tuyệt đối không phát hiện ra
vấn đề.

Hôm nay Charles đến thị sát, Trần Tranh đặc biệt dặn dò nhân viên nhà

kho, bỏ những sản phẩm tốt lên trên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.