THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 215

Mặt khác, chúng tôi hiểu tình hình trong nước hơn các anh. Trung Quốc

không giống nước Mỹ và Australia. Các thành phố của chúng tôi phát triển
không đồng đều. Khu vục giàu có như cầu của khu vực giàu, khu vực nghèo
có phương thức tiêu thụ của khu vực nghèo. Theo kinh nghiệm của tôi,
những sản phẩm mà các anh cho rằng chất lượng không đạt yêu cầu, nhưng
bán đến thành phố cấp hai, cấp ba, hoàn toàn không thành vấn đề. Thậm chí
nó còn tiêu thụ rất tốt, mang lại lợi nhuận cao. Hơn nữa, việc này không
mâu thuẫn với việc tiêu thụ sản phẩm cao cấp của chúng ta.”

Trần Tranh nói đâu ra đấy, nhưng Charles và mấy người nước ngoài vẫn

nhăn mặt nhíu mày.

“Không, Ben!” Charles lên tiếng: “Anh nói rất có lý, nhưng những sản

phẩm này đi ngược lại tôn chỉ doanh nghiệp mà DG theo đuổi trong hơn
một trăm năm qua. Nếu những sản phẩm như vậy xuất hiện mạng lưới của
DG, chúng tôi không thể giải thích với công ty mẹ bên Mỹ, cũng ảnh hưởng
nghiêm trọng đến tình hình của tập đoàn. Vì vậy, tôi cho rằng, lô sản phẩm
này phải lập tức rút khỏi thị trường. Chúng tôi không thể vì lợi nhuận nhất
thời mà bỏ qua nguyên tắc. Chuyện này không thể thương lượng, mong anh
hãy…” Anh ta chuyển sang nói bằng thứ tiếng Trung ngọng nghịu: “ Lập
tức giải quyết cho tôi.”

Kể từ khi DG mua cổ phần của Tư Mỹ Kỳ đến nay, đây là lần đầu tiên hai

bên xảy ra bất đồng về vấn đề kinh doanh.

Tất nhiên, tình trạng tương tự sau này còn xuất hiện nhiều lần. Đây là nỗi

đau mà gần như những doanh nghiệp tư nhân Trung Quốc “bán thân” cho
nước ngoài nào cũng phải đối mặt.

Vào thời khắc này, Trần Tranh nhận thức một cách sâu sắc nỗi đau đó.

Mấy người nước ngoài ở phía đối diện thì thầm thảo luận, còn nhìn anh ta

bằng ánh mắt không tán thành. Người nước ngoài nhiều lúc thật sự không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.