THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 216

biết làm người, thẳng thắn đến mức khiến người khác muốn thổ huyết.

Một số cấp dưới người Trung Quốc đứng sau Trần Tranh giữ thái độ trầm

mặc. Bởi vì ông chủ mất hết thể diện, bọn họ cũng không dám lên tiếng.

Im lặng vài giây, Trần Tranh mỉm cười: “Được thôi, tôi đồng ý với quan

điểm của anh. Tôi sẽ lập tức cử người xử lý ngay.”

Charles nghe xong nở nụ cười tươi, vui vẻ ôm vai anh ta.

“Ben, cảm ơn anh đã thông cảm cho chúng tôi.” Charles cất giọng niềm

nở: “Tôi tin chúng ta sẽ hợp tác rất tốt.”

Trần Tranh bật cười thành tiếng: “Đó là lẽ đương nhiên.”

Những người xung quanh đều cười. Trần Tranh cùng bọn họ đi ra ngoài,

trong lòng thầm chửi thể một câu.

***

Vài tiếng đồng hồ sau, Trần Tranh và mấy tâm phúc đứng ở cổng nhà

máy, nhìn đống hàng “không đạt yêu cầu” đang được đóng lên ô tô.

Đám tâm phúc cũng xót ruột, một người lên tiếng: “Trần tổng, ít nhất

cũng sáu đến bảy mươi phần trăm số sản phẩm của lô hàng này có thể đem
tiêu thụ bình thường.”

Một người khác nói: “Lô hàng này do chúng ta đầu tư sản xuất, tổn thất

cũng do chúng ta gánh chịu. Hơn nữa vào cuối năm nay, sổ sách công ty
không ra sao, theo bản thỏa thuận, Trần tổng sẽ bị tước quyền quản lý.
Không phải mấy người Australia có ý này đấy chứ?”

Sắc mặt Trần Tranh rất tệ. Anh ta đột nhiên nhớ tới mấy tháng trước, anh

ta đứng trước dây chuyền sản xuất lô hàng này với tinh thần phấn chấn.
Trong con mắt của anh ta lúc bấy giờ, thị trường túi xách thông thường là
miếng thịt béo ngậy nhả ra từ miệng người khác. Ai ra tay trước, kẻ đó sẽ
giành phần thắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.