THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 230

Lần này Lệ Trí Thành đến Ý là để ký hợp đồng đại lý đặc quyền sản

phẩm đồ da thủ công gia truyền của nhà anh ta.

Vào bên trong, Lâm Thiển mới biết diện tích cửa hàng rất lớn, hẹp nhưng

sâu. Bên ngoài trông bình thường nhưng trông cửa hàng trang trí tinh tế và
bắt mắt. Hai bên là tủ kính chứa đầy túi xách da tinh xảo. Lâm Thiển là
người trong nghề nên chỉ liếc qua cũng biết là hàng thượng đẳng chất lượng
cao.

“Cửa hàng rộng như vậy chỉ có mình anh thôi sao?” Lâm Thiển hỏi.

“Không.” David cười: “Có năm cô nhân viên bán hàng và mười tám công

nhân. Tôi chỉ phụ trách thiết kế.”

Lâm Thiển gật đầu tán thưởng: “Đẹp quá. Đây là sản phẩm xuất sắc nhất

mà tôi gặp kể từ khi tới Florence.”

David phấn khởi lấy một cái túi xách từ trong tủ đưa cho cô: “Tặng cô.

Cảm ơn lời khen tặng.”

Lâm Thiển vội xua tay: “Quý giá quá.”

David quay sang Lệ Trí Thành. Dù tính cách đơn thuần thoải mái nhưng

anh ta khá tinh ý.

Lệ Trí Thành cười: “Không sao, em cứ nhận đi.”

Lâm Thiển đành cảm ơn và nhận túi, trong lòng vô cùng thích thú.

Mặc dù David kế thừa cửa hàng từ người cha nhưng do tính cách tự do

thoải mái, anh ta thích thì mở cửa, khi nào đi du lịch liền đóng cửa, cho
công nhân nghỉ phép. Tuy nhiên, thiết kế và tay nghề của anh ta rất nổi
tiếng ở Florence. Vì vậy dù một năm chỉ làm ăn một hai tháng, anh ta vẫn
có thể nuôi sống bản thân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.