Đúng lúc này, trợ lý của ông Từ Dung lại gọi điện: “Giám đốc Lâm, chủ
tịch vừa hỏi cô đã đến chưa. Tình trạng sức khỏe của chủ tịch vẫn chưa ổn
định, bác sỹ nói không được quá xúc động. Hôm nay cô hãy về một chuyến
đi, coi như vì chủ tịch.”
“Tôi biết rồi.”
Sau khi cúp điện thoại, Lâm Thiển phân tích kỹ tình hình.
Dù cô ở thành phố Lâm hay thành phố A, chỉ cần đối phương có ý gây
khó dễ, trước sau gì cũng tìm ra cô.
Bây giờ mà đi thành phố Lâm, không biết cô sẽ gặp rủi ro gì?
Đầu tiên là tình hình sức khỏe của ông Từ Dung. Ngộ nhỡ trong lúc nói
chuyện, tâm trạng của ông xúc động, xảy ra vấn đề lớn, thì đây không phải
trách nhiệm mà cô có thể gánh vác. Vì vậy, tốt nhất cô đặt vé muộn một
chút, kéo dài thời gian đến lúc Lệ Trí Thành về nước vào chiều hôm nay.
Sau đó, cô và anh cùng đi gặp sẽ càng ổn thỏa hơn.
Tiếp theo, rất có khả năng đối phương đã tiết lộ với giới truyền thông,
hoặc rêu rao tin đồn trong nội bộ Ái Đạt. Nếu kẻ đó là Trần Tranh, dựa vào
thủ đoạn thường thấy của anh ta, nhiều khả năng anh ta sẽ kích động người
khác gây chuyện. Cô phải đặc biệt cẩn thận, đề phòng bất trắc.
Tiếp đó, bất kể đối phương có mục đích gì, chuyện này cũng chỉ là vu vơ
không căn cứ, mang tính chất vu oan giá họa. Có Lâm Mạc Thần và Lệ Trí
Thành ở bên cạnh, chắc chắn bọn họ sẽ nhanh chóng giải quyết, xử lý ổn
thỏa dư luận. Vì vậy, cô không cần lo lắng.
Sau khi tự an ủi bản thân, Lâm Thiển gọi điện nhờ thư ký đặt vé máy bay.
Tiếp theo, cô gọi cho Cao Lãng, bảo anh ta bí mật dẫn mấy bảo vệ đến sân
bay đón cô. Thu xếp xong xuôi, Lâm Thiển mới thở phào nhẹ nhõm.