THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 281

Bình thường khi gặp nhau, hai người luôn vui vẻ và tình cảm. Nhưng vào

thời khắc này, Lâm Thiển hết sức yên tĩnh, môi hơi mím chặt. Lệ Trí Thành
cũng không nói điều gì, cầm tay cô đi ra ngoài.

Ngoài trời đã tối đen, hành lang bật đèn sáng trưng. Đây là khu phòng

bệnh đặc biệt nên rất vắng vẻ, chỉ có ngọn đèn sáng trắng trên đỉnh đầu
chiếu xuống người bọn họ, tạo thành hình bóng bất định dưới chân.

Lâm Thiển liếc qua Lệ Trí Thành, có chút ngẩn ngơ. Cô thật sự hy vọng,

hai người có thể nắm tay nhau đi đến hết con đường.

“Em ấm ức lắm phải không?”

Lệ Trí Thành đột nhiên dừng bước, quay sang Lâm Thiển. Ở giây tiếp

theo, anh ôm eo cô, cúi đầu lặng lẽ nhìn cô bằng ánh mắt trầm tĩnh, mạnh
mẽ nhưng cũng dịu dàng.

Lâm Thiển ôm cổ anh.

“Ừm.” Cô nói khẽ: “Hơi hơi. Nhưng so với việc người nào đó gặp “núi

đao biển lửa” ở chỗ anh trai em, chút ấm ức này chẳng là gì cả.”

Khóe mắt Lệ Trí Thành thấp thoáng ý cười.

Thật ra Lâm Thiển không hề oán trách ông Từ Dung. Ngược lại, cô hiểu

những suy nghĩ của ông, từ góc độ một người cha và một thương nhân. Hơn
nữa, sau khi Lệ Trí Thành tỏ rõ thái độ, ông cũng lập tức chấp nhận cô.

Nhưng Lâm Thiển vẫn hơi tủi thân, bởi vì cô và anh trai rất thẳng thắn vô

tư, là những người đáng tin cậy nhưng lại bị hiểu nhầm. Hơn nữa, ở hoàn
cảnh này, cô lại không thể chứng minh sự trong sạch của bản thân, càng
không thể chứng minh mình là “người phụ nữ thích hợp với Lệ Trí Thành”.
Đây là do hoàn cảnh khách quan tạo thành, bởi vì thân phận và vị trí của cô
và Lâm Mạc Thần là điều không thể thay đổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.