THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 39

Lâm Thiển cũng nhớ ra, tại sao Lệ Trí Thành lại nói hôm nay là ngày hai

mươi ba.

Bởi vì lần trước “bà dì” đến thăm là vào ngày mười bốn. Hôm nay là

ngày an toàn của chu kỳ, sẽ không có sự cố giữa chừng. Công nhận anh nhớ
dai thật.

Lâm Thiển tắt vòi nước, mặc bộ váy ngủ bằng lụa dài đến đầu gối, cổ chữ

V, để lộ bộ ngực trắng muốt.

Lâm Thiển ngắm mình trong gương rồi mở cửa đi ra ngoài. Cô hơi sững

lại khi thấy rèm cửa sổ đã đóng kín, đèn trên trần cũng tắt, chỉ còn lại ngọn
đèn sàn, tỏa ánh sáng mờ mờ.

Lệ Trí Thành đang đứng bên ngọn đèn. Nghe thấy tiếng động, anh liền

quay đầu. Anh mặc áo choàng tắm màu đen mềm mại, bộ dạng thoải mái,
biếng nhác, nhưng cũng rất tuấn tú.

Không biết anh đợi cô bao lâu rồi. Lâm Thiển quên cả hô hấp, chỉ ngơ

ngẩn nhìn anh. Lệ Trí Thành liền đi đến bên cô, tim Lâm Thiển như sắp
nhảy ra khỏi lồng ngực.

Anh dừng lại trước mặt, cúi đầu nhìn cô. Sau đó, anh hơi cúi xuống, bế

ngang người cô lên. Lâm Thiển kêu “a” một tiếng, đã nằm gọn trong lòng
anh.

Căn phòng vô cùng yên tĩnh, Lâm Thiển áp mặt vào ngực Lệ Trí Thành,

nghe thấy nhịp tim gấp gáp của anh.

“Lâm Thiển”. Lệ Trí Thành cất giọng trầm thấp: “Anh đợi bao lâu rồi?”

Lâm Thiển cảm thấy cổ họng khô rát: “… Bảy mươi chín ngày.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.