THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 96

***

Trong hai mươi mấy năm cuộc đời, chưa từng có người nào nói thẳng với

Lệ Trí Thành câu này.

Lệ Trí Thành, anh khiến em khiếp sợ. Hơn nữa, người này còn là bạn gái

của anh.

Khi thốt ra câu đó, giọng điệu của cô rất ôn hòa, vẻ mặt bình thản. Cô vẫn

nhìn anh bằng ánh mắt dịu dàng ái mộ, chỉ là trong ánh mắt của cô còn có
tia lưỡng lự và bất lực.

Tâm tư của Lệ Trí Thành xao động. Một ý nghĩ tỉnh táo, một khả năng tồi

tệ nhất vụt qua đầu óc anh một cách rõ ràng. Nếu Lâm Thiển vì chuyện này
mà nảy sinh khoảng cách với anh, trong tương lai hai người nhiều khả năng
sẽ ngày càng xa nhau. Cuối cùng, cô sẽ rời bỏ anh.

Ý nghĩ vừa xuất hiện, ánh mắt Lệ Trí Thành thẫm lại. Hình ảnh trong quá

khứ lướt qua bộ não của anh. Cô luôn đối xử chân thành với anh, khi mọi
người cho rằng anh chỉ là một quân nhân giải ngũ vô dụng, cô vẫn đối xử
tốt với anh. Cô thương anh, không nỡ để anh trai gây khó dễ cho anh,
không nỡ để anh chịu nhiều sức ép, thậm chí không nỡ xem cẩm nang diệu
kế của anh, chỉ vì lo anh có thể mất thể diện trước mặt cô. Hôm nay, khi anh
gặp khó khăn trắc trở, cô còn một mình lặng lẽ chuyển tới nhà anh… Mỗi
tình ý cô trao cho anh đều hết sức quý báu, bởi vì cô đã dùng trái tim chân
thành nhất.

Nhưng nếu một ngày nào đó, cô quyết định thu hồi tình cảm của mình…

Một luồng khí lạnh len lỏi vào trái tim Lệ Trí Thành. Anh liền ôm chặt eo
cô, kéo cả người cô vào lòng mình. Động tác này quá đột ngột, Lâm Thiển
hít sâu một hơi, mở to mắt nhìn anh.

Lệ Trí Thành không lập tức mở miệng mà giơ tay vuốt ve má cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.