THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 95

treo bức này lên.”

“Được.” Vừa dứt lời, Lệ Trí Thành lập tức xoay Lâm Thiển về phía anh

rồi cúi xuống hôn cô.

Nụ hôn vừa dịu dàng vừa triền miên. Trong khi hôn, anh vẫn không rời

mắt khỏi Lâm Thiển, như cố ý dò xét tâm tư của cô. Lâm Thiển nhắm mắt,
từ chối sự thăm dò của Lệ Trí Thành.

Tuy nhiên, phản ứng của thân thể và tâm lý rất trung thực. Lâm Thiển

không thể không chìm đắm trong nụ hôn đó, toàn thân mềm nhũn, lý trí tan
rã, tình cảm lặng lẽ dâng trào.

Cô yêu anh biết bao…

Một lúc sau, Lệ Trí Thành mới buông Lâm Thiển ra: “Em giận đấy à?”

Anh hỏi nhỏ.

Lâm Thiển lắc đầu.

“Em chỉ là…” Cô nói: “Lệ Trí Thành, em có một suy nghĩ rất ngốc

nghếch.”

Lệ Trí Thành nhướng mắt nhìn cô.

“Người đàn ông như anh…” Ngữ khí của cô có chút cảm thán: “Em có

thể hoàn toàn nắm được anh không? Em có thể thật sự chinh phục trái tim
anh?” Ngừng vài giây, cô nói tiếp: “Aito là quân cờ bỏ đi của anh, điều này
em co thể hiểu. Nhưng nó chứa đựng tình cảm và tâm huyết của biết bao
con người, vậy mà anh không hề bận tâm, giải quyết dứt khoát. Nếu… nếu
một ngày nào đó, anh không còn tình cảm với em, chắc anh cũng sẽ dứt bỏ
không mốt chút lưu luyến. Tới lúc đó, ngay cả việc phản ứng, em cũng
không thể.”

Lệ Trí Thành còn chưa lên tiếng, Lâm Thiển ngẩng đầu nhìn anh: “Lệ Trí

Thành, đôi khi… anh khiến em cảm thấy hơi khiếp sợ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.