THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 111

Sáng hôm sau rời giường, tôi lại phát hiện giấy khen đã bị ai đó dùng bút

chì màu vẽ loạn đủ màu sắc, tên của tôi và giải nhì đều bị xóa sạch.

Tôi giận tím mặt, chạy vọt vào phòng em gái mà không màng thay quần

áo, nhảy lên giường của nó, đến gần nó rồi đánh nó, nó bắt đầu khóc lớn
kêu to.

Bố mẹ vội vàng vọt vào, kéo tôi ra. Đến khi hiểu được chuyện gì đã xảy

ra, họ vừa buồn cười vừa tức giận.

Cô em tôi ôm cổ mẹ khóc không ngừng, bố mẹ cũng không trách nó, bố

nói: “Kì Kì, chỉ là tờ giấy khen thôi mà! Cho dù em con làm sai cũng có thể
nói rõ với em, làm sao có thể động tay động chân đánh người? Nhanh đi
mặc quần áo vào, chuẩn bị đến trường. . .”

Tôi nhìn họ chằm chằm, đó không chỉ là tờ giấy khen! Không chỉ là tờ

giấy khen! Nhưng bố đã vội vàng đi làm bữa sáng, mẹ vội vàng trấn an em
gái, dỗ nó mặc quần áo.

Nặng nề bước chân về phòng ngủ của mình, dùng sức giật giấy khen trên

tường xuống, xé rách dập nát nó, ném vào thùng rác. Dù sao cũng không ai
để ý, tôi cần gì phải để ý chứ?

Tôi không cần, tôi không cần!

————•————•————

Tạm biệt thời thơ ấu

Định nghĩa về thời thơ ấu của tôi vẫn rất hoang mang, bao nhiêu tuổi thì

tính là nhi đồng? Sau đó tôi quyết định căn cứ vào ngày quốc tế thiếu nhi
để phân chia. Ngày quốc tế thiếu nhi thành phố chúng tôi luôn tổ chức hội
diễn văn nghệ, ngày 1-6 chúng tôi đều được nghỉ, bạn nào giỏi ca múa thì
tham gia hội diễn văn nghệ, lên đài cũng là vinh dự cho trường cho lớp, các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.