THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 208

Tháng tháng năm năm khách đổi dời

Nhắn kẻ trẻ trung tươi má thắm

Thương lão già nua tóc bạc thôi.

Ông lão thương thay tóc trắng ngần

Vốn má đào xưa lúc tuổi xuân

Cây thơm công tử vương tôn hội

Hoa rơi múa hát đẹp quây quần

Ao đài gấm vóc dinh quang lộc

Lầu gác thần tiên phủ tướng quân

Ai biết bệnh nằm trong một sớm

Còn đâu vui thú những ba xuân?

Mày ngài mềm mại dễ bao thời?

Tóc rối như tơ một thoắt thôi

Chốn xưa múa hát nay nhìn lại

Chỉ còn chim liệng bóng chiều rơi..”

(Tiểu Dương : Đoạn dịch thơ trên là của Nhất Tri Mai.)

Dù trước đó đã nghe và luyện đọc nhiều lần rồi, biết đây là bài thơ cảm

thán thời gian vô tình, nhưng khi chân chính đọc diễn cảm nó, không biết vì
sao, ngâm đến câu ” Năm năm tháng tháng hoa còn đó. Tháng tháng năm
năm khách đổi dời “, tôi vẫn có cảm giác bi thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.